Câu Kinh như tiếng Mạ ru…

1. Hôm nào anh cũng nhắn ra cho tôi, than đau! Vài hôm trước anh lại trở vô cấp cứu. Bệnh tình xấu hơn!   2. Suỵt! Tôi hơi cụt hứng một chút, nhưng biết mình sai. Sau mành cửa lưới, chị nói nhỏ vừa đủ nghe: “Ðừng ồn, để cho anh Quy ngủ. Ảnh khó ngủ lắm”. Lúc nào mà anh ngủ được, chị … Đọc tiếp Câu Kinh như tiếng Mạ ru…

Một xã hội tự sát!

Từ buổi sáng, mình đã thấy bản tin này do một anh bạn ở Việt Nam post trên diễn đàn facebook, nhưng vì công việc bộn bề, nên chỉ thoáng liếc, rồi lướt qua… Rõ là, lắm lúc mình cũng là thằng vô cảm! Tối nay sau khi đã về đến nhà, bản tin lại hiện ra trước mắt một lần nữa, nhưng lần này là … Đọc tiếp Một xã hội tự sát!

Uyên Nguyên: Văn Minh gửi cát bụi về mai sau*

Tác phẩm Mấy Chân Dung Văn Nghệ Hiện Ðại của Huỳnh Hữu Ủy, Văn Mới xuất bản tại Hoa Kỳ Chúng ta giờ ước mong gì Văn minh gửi cát bụi về mai sau. Nguyễn Ðức Sơn 1. Thỉnh thoảng Ông vẫn đến tòa soạn thăm bằng hữu. Ðến lặng lẽ, chọn một góc ngồi trò chuyện với bạn lặng lẽ rồi ra về, cũng lặng lẽ! … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Văn Minh gửi cát bụi về mai sau*

Cám ơn đời còn những thương yêu…

Nhà báo Thai Dinh phát bánh mì cho đồng hương đến xem đá banh ở hội trường Người Việt   Tôi nghe một bạn đồng nghiệp Phạm Phú Nhân kể lại, Tết năm nào, trong lúc tất cả anh chị em nhân viên vui trong áo mới, rộn rã pháo hồng ngày đầu năm ở công ty Người Việt. Anh lẳng lặng dẫn vào hai người, rồi … Đọc tiếp Cám ơn đời còn những thương yêu…