Anh cẩn thận lên kế hoạch cuộc đời mình. Đó đương nhiên phải là một bức tranh hoàn hảo đến từng chi tiết nhỏ nhất. Vì thế anh luôn tập trung cao độ để hoàn thành từng mảng màu nhỏ mỗi ngày. Bức tranh phải toát lên được vẻ hạnh phúc vui tươi vì thế anh chọn tông màu sáng. Nhưng cuộc đời đâu phải lúc nào cũng được như vậy. Thế nên anh luôn chừa cho mình một khoảng trắng nhỏ để trầm tư, để bình yên giữa những chuỗi ngày bận rộn. Hay có thể một góc màu tối để anh có thể nghiền ngẫm để học hỏi từ những thất bại, để chữa lành những nỗi đau. Anh cố gắng chuyển hóa những tông màu tối. Nhưng anh luôn biết rằng một bức tranh hoàn hảo không phải chỉ toàn những tông màu sáng tươi mà phải có thâm trầm nâu xám, có đậm có nhạt, có nhanh có chậm, có thấp có cao. Anh để lại những đường nét đen nhất làm điểm nhấn như một chút tình cho ngày tháng cũ, như một dấu kỷ niệm của thuở xa xưa. Từ những đường đen xám đó vút lên những màu vàng, xanh sáng tươi của mầm xanh và hy vọng. Có cả màu đỏ rực rỡ của vinh quang. Anh hoàn thiện bức tranh từng ngày, từng phút trong một thứ kỷ luật tự giác. Những mục tiêu dần được hoàn thành. Bức tranh sáng dần lên. Đi qua những nỗi buồn rầu, anh mới cảm nghiệm được sự bình an và thanh thản. Có được niềm vui anh mới học được cách mến yêu cuộc đời. Mỗi ngày anh trải nghiệm, học hỏi một điều mới tuy nhỏ bé mà thú vị nhưng không vì thế mà quên để mắt đến con đường phía trước và mục tiêu tối hậu cuộc đời mình. Một bức tranh toàn thể đẹp đẽ. Bằng sự cố gắng không ngừng nghỉ và đi đúng đường, anh sẽ có được bức tranh mình muốn. Từng mảng màu nhỏ tế vi làm nên sự hoàn hảo cho bức tranh, cũng như giọt sương nhỏ trên cành lá kia có thể phản chiếu cả đất trời toàn thể. Một trong tất cả. Tất cả trong một. Chính vì vậy, để bức tranh hoàn thành, anh phải trở thành nghệ sĩ cuộc đời, nâng niu chăm chút tâm hồn mình để có thể sống từng ngày một cách đầy nghệ thuật.
Sài Gòn, ngày 5/10/2016
Hoàng Long
Chuyên mục:Bài hay trên net.
Trả lời