Ngô Vân Quy: Khâm Liệm Ðời Nhau Tháng Tư Sầu

vietnam126-L.jpg
AP Photo/Nick Ut

Tháng tư về tôi thức trắng đêm
Nỗi nhớ niềm thương lạc cuối ghềnh
Ôi đêm không nói sao tôi biết
Trăng có cùng tôi một nỗi niềm.

Lá rũ tháng tư cây sầu chung
Buổi chiều cởi bỏ lại phong trần
Giầy “Sô” vứt vội ngoài hiên nắng
Ôi mảnh chiến bào phố vắng tênh.

Đôi dép người mang đôi dép râu
Bước đi giữa phố chợ u sầu
Tàng cây gục xuống như tang chế
Chẳng quấn vành khăn lá nhạt mầu.

Tiếng xe nghiến nát từng góc phố
Quằn quại lòng ai một nỗi hờn
Người về cánh cửa buồn khung đóng
Trời sập rồi thôi nói gì hơn.

Đôi mắt người nhìn trong ngẫng ngơ
Chiếc nón cối xanh đội hững hờ
Ngang qua am vắng thần linh bỗng
Giật cả hồn mình ngỡ là mơ.

Con nắng trở về nắng tháng Tư
Chao ơi mưa ngập phố dường như
Tiềng kèn tôi thổi hôm xung trận
Lịm chết theo đời một tháng Tư.

Tháng Tư tan vỡ ngồi xây mộ
Cửa huyệt nào đâu để bước vào
Tiền nhân ơi hỡi tôi thất trận
Máu thịt còn đây những rã rời.

Xếp lại Cờ Vàng ôm nỗi đau
Khâm liệm hồn riêng ở tuyến đầu
Quê hương đã mất làm sao sống
Đứng giữ trời Nam phố lạc màu.

Tháng Tư ơi… dân tộc sầu…

Bình Long, tháng tư 1975
Ngô Vân Quy



Chuyên mục:Bài hay trên net.

Thẻ:,

1 reply

  1. Tháng TƯ ho hen sặc sụa.
    Bông bông bay, trời nóng lạnh, bất ngờ.
    Xuân đang tàn sao ác mộng lên ngôi.
    Ôi ! Dĩ vãng mành ĐEN đập mặt.

    Anh còn gì cho em ! Không ?
    Ba Ba, Ba mua cho con khẩu súng.

    Khả Quỳnh 20170420_1130

    Thích

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: