Mùa Phật Đản.
Phật Đạo là đường về im lặng. Vô lượng pháp môn của Phật đều hoá giải cái tôi ảo tưởng. Cái tôi là sự ồn ào khôn nguôi. Hoá giải cái tôi, là hoá giải sự ồn ào náo động từ vô lượng kiếp. Khi cái tôi lặng tắt, thì sẽ nói năng trong im lặng, khóc cười trong im lặng, đi đứng trong im lặng, sống chết trong im lặng, im lặng luôn cả sự im lặng. Mọi nói năng, khóc cười, đi đứng, sống chết, im lặng, đều như gió thổi, mây bay, cho dzui với cuộc đời, nhưng lòng vẫn mãi chỉ là bầu trời ngát xanh bao la.
Con đường Phật cũng gọi là con đường Không. Không, làm hoảng hốt bao người. Nào ngờ Không, chỉ có nghĩa là im lặng. Khi chẳng còn quan trọng và bám víu vào bất cứ sự gì, không quan trọng và bám víu vào chính bản thân, không quan trọng và bám víu vào một ai, vào một điều gì, thì lòng dạ trở nên lặng lẽ. Lặng lẽ trở nên Không, lặng lẽ trở về con người thật của mình, lặng lẽ trở về bầu trời tự do vốn là chính mình. Bao nhiêu ồn ào, suy tính, ngữ ngôn, biện luận, thèm khát, mơ ước, chỉ là trò giả tạm vớ vẩn không thật. Cái thật của con người là “Tâm như hư không, vô sở hữu!” (Bồ Tát Long Thọ).
Không, hay im lặng, như vậy, cũng có nghĩa là Vượt Qua. Là sống giữa thế gian nhưng cũng là đã chết cho thế gian. Là vẫn ở trong thế giới này, tục đế, nhưng đồng thời, vẫn vượt lên mà sống trong Huyền Nhiệm của bên kia, Chân Đế. Ở đó, thế giới Chân Đế, ranh giới mọi phân rẽ, mọi hơn thua, mọi được mất đều xoá nhoà. Họ sống trong hệ qui chiếu mới. Họ sống trong thế giới Huyền Nhiệm Phục Sinh. Không gian mới, thời gian mới, trời mới và đất mới, con người mới. Họ ở trong thế giới của Chúa, của Tuyệt Đối, ngay đây. Yêu thương và Hoà Điệu. Chẳng có bên này hay bên kia, phát mệt.
Không, hay im lặng ngay trong từng niệm khởi. Niệm khởi thì cứ niệm khởi. Nhưng có quan trọng và bám chấp gì đâu vào từng niệm khởi. Niệm khởi, vì còn sống với con người, với cuộc đời. Nhưng như Lục Tổ nói, “vô niệm ngay trong các niệm”. Niệm khởi, nhưng vẫn là lặng lẽ im sâu, như bầu trời xanh lơ mây trắng.
Con người hôm nay ồn ào quá. Ồn ào mà chỉ biết ồn ào. Ngay đến những điện đường bảng hiệu cũng ồn ào. Những buồn vui yêu ghét bệnh tật sống chết cũng ồn ào. Những ồn ào đặc nghẹt. Những nghĩ suy tính toán về Tuyệt Đối cũng ồn ào đặc nghẹt. Chẳng mấy ai biết lặng im, để nếu phải ồn ào thì cứ ồn ào cách im lặng. Chẳng mấy ai dám chạm đến Không. Trong khi Không, mới là sự cứu rỗi cho con người và cho thế giới.
Trả lời