Nguyễn Hưng Quốc: Nguyễn Xuân Hoàng và mỹ học của cái phù phiếm

Tác giả Nguyễn Hưng Quốc | Ảnh: Nguyên Việt (Uyên Nguyên) Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng. Đó là một cuốn tiểu thuyết được nén lại thành một truyện … Đọc tiếp Nguyễn Hưng Quốc: Nguyễn Xuân Hoàng và mỹ học của cái phù phiếm

Nguyên Sa: Thay Lời Tựa, Giới Thiệu “Bụi và Rác” của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng

Người Đi Trên Mây Trần Lâm Thăng trong Bụi Và Rác cuốn truyện thứ nhì của bộ tiểu thuyết Người Đi Trên Mây, vẫn tiếp tục đi trên mây. Những đám mây ở dưới gót chân của Trần Lâm Thăng trong Bụi Và Rác màu đỏ lòm và có hình tượng búa và liềm. Có cả những hình tượng súng ống, cùm kẹp, rút cục  cũng chỉ là những hình … Đọc tiếp Nguyên Sa: Thay Lời Tựa, Giới Thiệu “Bụi và Rác” của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng

Nguyễn Xuân Hoàng: Lời bạt cho tác phẩm “Tiếng Nói” của nhà văn Linda Lê

Tiếng nói Tác phẩm của Linda Lê Nguyễn Đăng Thường dịch Từ nguyên bản tiếng Pháp Voix Copyright © 1998 by Linda Lê. Nhà xuất bản Christian Bourgois, 1998. Thiết kế bìa: Trần Kiến Quốc Bản quyền bản dịch tiếng Việt © 2017, Nguyễn Đăng Thường. Bản quyền bản in 2017 © 2017, Domino Books. ISBN: 978-1530660094 Công ty TNHH Domino Books Email: domino.dominobooks@gmail.com Facebook: … Đọc tiếp Nguyễn Xuân Hoàng: Lời bạt cho tác phẩm “Tiếng Nói” của nhà văn Linda Lê

Nguyễn Xuân Hoàng – Đọc một bài thơ mới của Trần Mộng Tú

Đến California vào ngày 21 tháng 4, 1975, cách nay đúng 35 năm, nhưng Trần Mộng Tú đã có 40 năm viết văn làm báo. Hãy đọc bài thơ Bản Tin Trong Ngày của Trần Mộng Tú viết năm 1969 để thấy nhà thơ-nhà báo của chúng ta đã sống và viết như thế nào: … Ở toà báo em làm những người phóng viên đang thu … Đọc tiếp Nguyễn Xuân Hoàng – Đọc một bài thơ mới của Trần Mộng Tú

Lạy hạt Bụi bay trên mây…

Mây bay đầu núi kéo trời lên xa… – Nguyễn Xuân Hoàng, Mang Mang  1. Anh hẹn khi nào xuống sẽ đi cà phê với em. Nhưng Anh không đến, không bao giờ đến nữa. Ðiều đó dễ hiểu, vì Anh bệnh! Em hẹn với lòng em sẽ lên thăm Anh, vậy mà! Thực tế đời sống áo cơm đã níu đôi chân chùng lại, … Đọc tiếp Lạy hạt Bụi bay trên mây…