Ừ thôi theo ngọn gió lay…

Theo Xuân em mùa hoa khai hội anh bước lên thềm chùa ngây ngất hương trầm xông khắp, anh nhìn Phật Phật cũng lẳng lặng nhìn, thương chúng sanh buồn vui theo tám ngọn gió lớn. Anh cũng trèo leo ngọn gió bay vèo bay suốt bay vào cõi ngợm chợt thấy mình là gió reo vui! Ngày 1 tháng Hai, 2014 UYÊN NGUYÊN Đọc tiếp Ừ thôi theo ngọn gió lay…

Chờ em dựng lại màu Xuân.

  Chú Nguyễn Khả Lộc và Ngô Lê Trọng Tường đem cây về trồng cạnh thùng rác lớn nơi bãi đậu xe sau của công ty Người Việt, thành thử ít người để ý. Dù vậy, mỗi năm hoa vẫn nở, có khi nở thật muộn. Chờ em dựng lại màu Xuân. 30 tháng Giêng, 2014 UYÊN NGUYÊN   Đọc tiếp Chờ em dựng lại màu Xuân.

sự thường hằng trong cái vô thường

Em ơi núi cũng đi nên làm sao lá không thay màu, tình yêu em nói có thật là vĩnh cữu? Từng sát na anh cũng thay đổi thịt da. Em ơi tình yêu vĩnh cữu không phải là khi mình sống bên nhau trọn kiếp, mà là mình sẽ nhớ nhau hết đời, lúc xa… Washington DC, ngày 2 tháng Mười, 2013 UYÊN NGUYÊN Đọc tiếp sự thường hằng trong cái vô thường

Trăng soi thấy bóng, sợ mình…

Em ơi chiếc lá Bồ Ðề sẽ không sáng lên nếu trưa nay mặt trời không tỏ. Bụt thị hiện vào đời cũng mượn một nhân duyên. Duyên do gì anh làm con mãnh hổ của rừng ngày ngày trèo lên đỉnh nhìn trăng mà không gầm thét được nữa. Ánh trăng sáng soi bóng anh làm anh sợ chính mình… Em ạ duyên do gì trưa … Đọc tiếp Trăng soi thấy bóng, sợ mình…

Về chùa nghe gió vô thường đing đong…

Sáng nay lòng rối như cuộn chỉ vò anh lên chùa chùa treo một nhánh vô thường toòng teng. Ðing đong… đing đong… đing đong… Gió động hay tâm động?   Phật cười môi không động? Mắt khép mi không động? Ngoài kia nhác thấy hai đứa trẻ níu tay nhau hồn nhiên. Tâm biết động hay chưa? Vào đời một trái tim côi Bao phen rách nát giọng cười hỗn mang Ai đâu một … Đọc tiếp Về chùa nghe gió vô thường đing đong…

Quả táo Eva

Em nỏn nà tròn trịa quả táo anh chưa cắn ngập răng đã ngọt lịm môi. Buổi sáng em ngồi ngước nhìn mặt trời chưa tỏ, tối dạ anh mà sao rực rỡ một góc ngồi. Phím chữ lóng cóng đôi bàn tay, cây đờn sến không phát ra âm mà sao lòng rộn rã… Ngày 26 tháng Chín, 2013 UYÊN NGUYÊN Đọc tiếp Quả táo Eva

Chợt thấy thiên thu đẹp não nùng

Em ơi ta thấy em là chiếc lá bay, cuộn mình nỗi nhớ. Ta buồn như cội, mút mùa đưa tiễn lá em bay. Buổi trưa ở nhà quàn, anh nhìn những chiếc lá rơi và đất rực sáng lên như một mặt hồ. Nỗi gì, anh chợt thấy thiên thu đẹp não nùng… 24 tháng Tám, 2013 UYÊN NGUYÊN   NGƯỜI VỀ NHƯ BỤI … Đọc tiếp Chợt thấy thiên thu đẹp não nùng

lên chùa hoa lá cũng từ bi

Ở Bồ Ðề thiền tự Xuyên qua nắng xuyên qua lá xuyên qua kẽ thời gian con nhền nhện cô độc se lưới úp mặt tịch diệt. Xuyên những cánh hoa vàng hoa tím rực rỡ cơn gió Hạ trong veo bay xuyên nỗi nhớ về áp môi em một nụ, trổ tim anh một đóa Từ Bi. 18 tháng 8, 2013 UYÊN NGUYÊN   Đọc tiếp lên chùa hoa lá cũng từ bi

Bởi anh ngu si tình…

Từ em vàng hoe nắng hạ… Thôi em đừng buồn, Thanh Xuân đâu phải là màu xanh xanh mãi vì tuổi học trò anh trót ép duyên vào trang vở thơm lời thề thốt, dù thơ chẳng với tới  tim người. Anh nhờ vậy mà sống còn tình yêu vì hoa nằm lộng lẫy trăm năm hương trổ lừng trang giấy, lây vào thơ anh dỡ ẹt chút … Đọc tiếp Bởi anh ngu si tình…

Em, làm sao thấu hiểu đời chim bay?

Em, làm sao ta hiểu, thấu đời chim bay? Một hôm đậu lại, ngẩng ngơ lòng! Dòng sông chảy mãi không ra biển, lời chim cất giọng buồn buồn, vọng trong cổ tháp Po Nagar. Cỗi nguồn chim ở đâu? Po Nagar Dara; Po Rarai Anaih và Po Bia Tikuk, những Nữ Thần bảo vệ đất đai của vương quốc hùng mạnh, đã ngủ quên trong … Đọc tiếp Em, làm sao thấu hiểu đời chim bay?

Ngỡ mình chìm đuối trong tranh…

Con cá ở nước lâu ngày cũng thèm ngoi lên nhìn trời xanh xanh xanh. Anh ở nhân gian vẫn mơ ngày full moon níu gốc đa mà trèo lên hôn má chị Hằng. Con cá vẩy đuôi rẽ nước mở đường bay siêu thực. Anh nửa tỉnh nửa mê nhìn con cá lội mà ngỡ mình chìm đuối đắm vào tranh… Ngày full moon tháng … Đọc tiếp Ngỡ mình chìm đuối trong tranh…

Tiếng ru nhịp vỡ thành ra tiếng òa!

Nắng chia, tình đã chia, đời chia như mấy nhánh buồn đong đưa cuối nắng ngày. Vườn chanh trái trĩu, sầu tôi nặng khuỵu đôi vai! “Nắng chia nửa bãi chiều rồi, vườn hoa trinh nữ xếp đôi lá rầu…” (Ngậm Ngùi – Phạm Duy, phổ thơ Huy Cận) Tiếng ru hòa nhịp võng đưa, Mẹ ru con khúc Ngậm Ngùi nhớ Cha, những năm đi đánh … Đọc tiếp Tiếng ru nhịp vỡ thành ra tiếng òa!

tình đã thiên thu…

Ðể lại trong cõi thiên thu hình dáng nụ cười (TCS)   Ừ, anh hiểu, mình chia tay là điều tất yếu! Tình như chiếc lá chết đã xa cành nhưng còn lưu luyến nép mình bên thân cây. Màu nắng buồn thảng thốt! Mùa đã vào Hạ từ bao giờ, nhưng xém là anh quên mất, bốn mùa như thoi, thay mãi đời ta!… 16 tháng 7, 2013 … Đọc tiếp tình đã thiên thu…

Nhịp thở bên tai thật chậm mà chấn động tim

Anh đặt tên Em là loài Cổ Hoa nép mình lặng lẽ trong khu vườn lộng lẫy rực muôn hoa màu và ngạt ngào hương khác. Em không nói lời gì mà gió ngàn với lá xanh trên cao mãi lao xao… Buổi chiều anh nghe từng nhịp thở bên tai thật chậm, mà chấn động tim… 28 tháng Sáu, 2013 UYÊN NGUYÊN Đọc tiếp Nhịp thở bên tai thật chậm mà chấn động tim

Bất ngờ trong suốt cỗi lòng

Em như nhiên nuột nà phơi da trắng bì bạch anh tình cờ ngó ngang bờ giậu chói chang trời xanh màu thiên thanh. Em thanh tân thanh tâm trắng ngần ký ức, bất ngờ anh trong suốt cỗi lòng minh nhiên… (瑤階獨步秋懷促。 不如徑來籬下菊花香, ) Dao giai độc bộ thu hoài xúc. Bất như kính lai ly hạ cúc hoa hương* Thơ thẩn nghĩ thu … Đọc tiếp Bất ngờ trong suốt cỗi lòng