trôi theo dòng sông thức động

Buổi chiều cà phê một mình, và đọc thơ Nguyễn Tấn Cứ.   Gì thì gì hoa xuân vẫn úa trên cành xuân tình yêu đôi lứa rồi cũng vàng vọt theo. Buổi chiều nơi quán vắng anh ngồi một mình giữa hai hàng ghế buồn thiu như mộ bia sắp. Ván cờ tàn người đã quay đi không tiếc rẻ, mà lòng còn man man mộng tạc thù! Ly … Đọc tiếp trôi theo dòng sông thức động

Người đã nằm kề với thiên thu

1. Những người lính đã chiến đấu và ngã xuống ở những vùng đất không phải là quê hương của mình. Những người lính đã chết vì nhiều cuộc chiến khác tên, nhưng mang cùng một lý tưởng: Tự Do – Hòa Bình cho nhân loại. 2. Buổi trưa lang thang trong nghĩa trang Military Funeral Honors – Rose Hills Memorial Park, nơi yên nghĩ … Đọc tiếp Người đã nằm kề với thiên thu

Lời tạ từ với tình yêu…

  Anh có thừa nỗi buồn nên anh sẽ không buồn hơn được em ạ! Mùa Hạ đang về anh nghe gió trên sông lao xao lời chia tay. Con nước hờ hững tấp lên ghềnh đá rồi xuôi xa anh nghe dội lại một niềm đau cổ tích. Gì thì gì, anh chẳng thể buồn hơn được nỗi buồn dư dả trong anh. Ðào … Đọc tiếp Lời tạ từ với tình yêu…

Yêu nhau thật thà

Xin cho bốn mùa đất trời lặng gió (TCS)   1. Những người hạ thủ gây nên tang thương cho một thành phố, đã chọn sẵn cho mình con đường ngắn và cụt. Dầu sao thì Boston đã hồi sinh những ngày bình yên, nhưng có thật nguôi hết niềm thổn thức! Ðêm Boston vẫn hắt hiu những ngọn nến buồn lòng chực tàn lụn. Vẫn … Đọc tiếp Yêu nhau thật thà

Thoát thai yêu em từ đầu

  Em ạ càng già anh trở thành con trẻ yêu như Chú Tiểu thấy tình yêu bát ngát là con bướm bay con chuồn chuồn đậu và con diều cao cõng giấc mơ anh bay suốt bốn mùa bay lên tầng cao nhìn xuống nhân gian là con Dế Mèn ngứa cổ gáy rồi biến thành con Dế Trũi té nhào trong đất, để … Đọc tiếp Thoát thai yêu em từ đầu

Hoa là em vô lượng từ bi

  Em ơi loài hoa nào trong mắt anh cũng đẹp và hoa chỉ đẹp khi dâng sắc giữa muôn ngàn. Hoa không đứng một mình và hoa không đẹp riêng một mình như em ơi sáng nay nắng dọi, cụm hoa tầm thường chợt sáng lung linh, anh thấy hiện ra mười muôn ức cõi Phật và vạn bá thiên Phật, nên anh thấy … Đọc tiếp Hoa là em vô lượng từ bi

Từ ta là đời Sông nhớ Biển…

… với anh Ðặng Hiền, Hợp Lưu Em ạ! Anh thấy hồ nhớ Sông Quê nhớ đôi ta làm trăm sông nhớ Biển Biển xanh màu mùa Hạ, nắng vàng nằm phơi trên chiếc lá Bàng tấu khúc bản đồng ca vi vu gió, gió lay mấy hàng Dương Liễu. Vốc cát trên tay em chảy mềm xuyên qua từng kẽ ngón về với Ðất, Ðất dưới chân mình êm êm… 06 tháng Tư, … Đọc tiếp Từ ta là đời Sông nhớ Biển…

Hạt bụi rồi cũng tiêu hao…

Ðêm chong đèn vấn an Tổ, Tổ yên lặng chẳng nói, gầm mặt hai mắt trợn trừng trừng. Ðêm rơi sâu vào tiếng đồng hồ khua nhịp tíc tắc… tíc tắc… Thời gian ngừng hay trôi trong biển mộng?  Ðêm tịch tịch u linh, mùi nhang trầm xông ngát thư phòng. “Nói ra là kẹt, không nói cũng kẹt” Vậy đâu là chỗ không vướng … Đọc tiếp Hạt bụi rồi cũng tiêu hao…

Hẹn nhau mùa nhân ái nở

  Sáng đầu ngày nắng chúm chím lên em cười nụ hiền tặng anh niềm an lạc. Em chắp tay hoa ươm thành búp sen hẹn nhau mùa nhân ái nở, nên ngày ngày anh nhất tâm niệm: “Nguyện ngày an lành đêm an lành. Đêm ngày sáu thời thường an lành. Tất cả các thời đều an lành. Nguyện cầu Từ Bi thường gia hộ”* … Đọc tiếp Hẹn nhau mùa nhân ái nở

Em xinh xinh vẻ đẹp buồn buồn…

Sáng nay mặt trời thẹn thùng vì nhan sắc em lên ngôi đẹp vẻ Khinh kỳ anh thấy chói lòa ba mươi sáu phố phường Hà Nội thành ra bảy mươi hai hay là một trăm bốn mươi bốn, hoặc cũng có thể là hai trăm tám mươi tám nhưng sự thật có tất cả tám mươi bốn vạn nẻo đường mở ra cho anh chạy mê chạy … Đọc tiếp Em xinh xinh vẻ đẹp buồn buồn…

Tim tím lịm hồn Huế à ơi…

  Tim tím áo tím lịm hồn anh Huế à ơi Huế chưa một lần về nhìn nắng lên vàng cau Thôn Vỹ đêm Trường Tiền bóng ngã trầm mình xuống dòng Hương Giang nghe đẫm trong sương hồn chuông Thiên Mụ boong… boong… boong… lốc cốc con ngựa thồ mỏi chân rướn mình đứng lại khóc giang hồ… 21 tháng Ba, 2013 UYÊN NGUYÊN    Đọc tiếp Tim tím lịm hồn Huế à ơi…

Con chim lại hót trên mùa lang thang*

  1. Ngày xuống phố loanh quanh nhìn con chim đậu trên mấy sợi dây điện, gạ tình. Hai nhành cây cứa nhau hình thập tự giá, soi ngược lên màu trời. Luồng cao thế rùng rùng đẩy xô hai đầu nổ lốp đốp. 2. Trưa đứng gió, bầy chim về mỗi lúc một đông hơn, Mộng tình lả tả sắp hàng so le**, rồi ngứa … Đọc tiếp Con chim lại hót trên mùa lang thang*

Nhân danh tình yêu của muôn loài

  Tôi đến đây rất nhiều lần, không phải vì thức ăn ngon và đặc biệt hơn những nơi khác mà vì bức tượng đặt ở giữa phòng. Ðẹp quyến rũ! Họ đang yêu nhau mãnh liệt! Ở đây không phải là chuyện quảng cáo hay phê bình nghệ thuật. Nhân danh tình yêu của muôn loài, con người hãy yên lặng. Vì gỗ đá … Đọc tiếp Nhân danh tình yêu của muôn loài

Em vô ngã từ đất lặng thinh lớn dậy

cho Bon Bon   Em vô ngã từ đất lặng thinh lớn dậy em hiền ngoan cuối mình bên tàng cổ thụ da mồi em cười nói em nô đùa trong gió trong sớm mai mưa nắng đổi mùa em vô ngã từ tốn ra đi và hẹn ngày sẽ về lại, nằm xuống với đất ung dung… Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên … Đọc tiếp Em vô ngã từ đất lặng thinh lớn dậy

Em từ bi nở nụ cười duyên

  Em từ bi nở nụ cười duyên buổi sáng chao vai vuốt lại mái tóc lộ bờ vai trắng nuột. Em xinh xinh xòe chiếc áo hồng kéo hết gió về làm mùa động trên sông mang theo những bụi lục bình làm nơi ẩn trú của bầy cá rô quẩy đuôi mừng liễu sinh thoát tử, và anh cũng xin được ẩn trú trong duyên em nụ cười, tựa như con cá … Đọc tiếp Em từ bi nở nụ cười duyên

Mỗi sớm mai em là…

Bình yên một thoáng cho tim mềm (Bình Yên, ca sĩ Trần Thu Hà)  Em ạ có nhiều điều thật giản dị buổi sáng nhìn em em mỉm cười chiếc răng sáng lên màu hạnh phúc màu son môi ửng chút hồng hồng hồng như đôi má em nũng nịu để lòng anh chợt dồn giã vui em ạ, mỗi sớm mai em hãy là điều … Đọc tiếp Mỗi sớm mai em là…

Sợ mai tình vụt mất

  1. Em huyền ảo dung nhan buổi sáng cười nụ lịm hồn anh màu tím tím hoa cà chao ôi là nhớ lọ mực học trò không đủ viết bài thư tình ướp vào trang vở tay trao run run, sợ mai tình vụt mất! 2. Em tinh khôi nở nụ cười buổi sáng trời trong như áo trắng học trò em thay thành áo cưới … Đọc tiếp Sợ mai tình vụt mất

Em lặng lẽ giữa vườn Xuân rực rỡ

Với họa sĩ Rừng, Ðình Nguyên và Nguyễn Cao Nam Trân   Em lặng lẽ trong vườn Xuân muôn hoa rực rỡ cớ sao rung động hồn anh. Em gom hết nắng Xuân về may áo lụa mỏng. Buổi trưa trong rừng, cơn gió thiu thiu buồn ngủ không muốn bay đi và anh chỉ muốn làm ẩn sĩ bỏ suốt mùa thi khoa bảng chẳng thèm điện … Đọc tiếp Em lặng lẽ giữa vườn Xuân rực rỡ