Buổi chiều cà phê một mình,
và đọc thơ Nguyễn Tấn Cứ.
Gì thì gì hoa xuân vẫn úa trên cành xuân tình yêu đôi lứa rồi cũng vàng vọt theo. Buổi chiều nơi quán vắng anh ngồi một mình giữa hai hàng ghế buồn thiu như mộ bia sắp. Ván cờ tàn người đã quay đi không tiếc rẻ, mà lòng còn man man mộng tạc thù! Ly cà phê bỏ nguội, vì tình nhạt phếch trên môi.
Ngoài vườn, con thỏ nhỏ hồn nhiên giỡn quanh dâng lên chút bụi bay lạc vào mắt, sẽ trôi đi trên dòng sông ầm ầm thức động, những muộn phiền…
11 tháng Sáu, 2013
UYÊN NGUYÊN
Thơ
MỘT NGÀY MỘT ÐỜI
Nguyễn Tấn Cứ. . .
Mệt mỏi như một giòng sông
mệt mỏi như một con đường
nằm thật sâu trong chăn ấm
thật sâu một ngày mưa dài
con đường thật vắng thật xa
giòng sông ầm ầm thức độngMột quán vắng thật muộn phiền
Một chổ ngồi thật im lặng
Im lặng như nỗi buồn xưa
Ngoài kia trùng trùng nước lũ
Không còn ai không có ai
Trôi đi cùng và trôi . . . điMột chút buồn phiền một chút
Tình nhân ngồi xô ghế lệch
Chia tay thôi mối tình nồng
Mới hôm qua thôi còn ấm
Trên đôi môi còn nóng đắng
Café sầu như . . . ly khôngLy không không đường không đá
Không em không vàng không nhạt
Hòm thư phủ đầy lá úa
Phong thư kín đầy nỗi nhớ
Ngoài kia vẫn đầy mưa bay
Sông vẫn trôi đầy mệt mỏi
Đường vẫn đầy người như trôi .
(trích Văn Chương Việt)
Chuyên mục:Nghệ thuật, Tác giả, tác phẩm, Văn Chương, Độc thoại
Tôi nhìn tấm hình của Uyên Nguyên tự dưng thấy buồn. Lý do bỗng nhiên tôi chợt nhớ đến một truyện ngắn đọc đã lâu. Tôi không nhớ rõ tên truyện ngắn cũng như tên tác giả, chỉ nhớ là truyện thuộc nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Truyện kể về một anh làm việc cho sở hỏa xa có người vợ bị đau nặng sắp chết vẫn phải đi lái tầu hỏa. Trong đêm khuya anh chợt nhìn thấy một con bướm trước đầu tầu nên đã thắng tầu lại. Nhờ vậy cả đoàn tầu thoát chết vì phiá trước là vực sâu. Về sau anh ngờ rằng linh hồn người vợ đã hoá thành con bướm đó.
ThíchThích
Nếu xixon không lầm thì đó là một truyện trong cuốn Anh Phải Sống của Nhất Linh (xixon cũng không nhớ tên của truyện này). La^u lâu đọc đi đọc lại những sách cũ (của nhóm Tự Lực Văn Đoàn, của cụ Hồ Biểu Chánh…) vẫn thấy hay như thường.
ThíchThích
Bóng người trong sương mù
ThíchThích