Trần Vấn Lệ: Vĩnh Biệt Du Tử Lê

Nhà thơ Du Tử Lê (Ảnh: Uyên Nguyên) Con ngựa tự dưng mà mọc cánh bay qua biển lớn về quê nhà ta rơi nước mắt, thôi chào biệt cũng kịp gửi chàng một đóa hoa! Du Tử Lê là con ngựa tía trời sinh ra để chở thơ thôi thơ tình…rồi những bài thơ tận lòng tận tình rồi mây trắng trôi! Ta gửi … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Vĩnh Biệt Du Tử Lê

Trần Vấn Lệ: Vĩnh Biệt Tô Thùy Yên

Nhà thơ Trần Vấn Lệ (Ảnh: Uyên Nguyên) “Người về một bóng trên đường lớn!” Mới đó…Trời ơi! Một Bóng Ma! Tin ở Houston qua, báo vậy Tô Thùy Yên… mãi mãi Đi Xa! Mãi mãi từ nay mất một người Mà nghe ngàn triệu tiếng Than Ôi! Chào anh! Vĩnh Biệt Người Anh Lớn Hẹn gặp… mà thôi Hết-Gặp-Rồi! Mười Tám Thôn Vườn Trầu … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Vĩnh Biệt Tô Thùy Yên

Trần Vấn Lệ: Mùa Đông Tới Thật Rồi

Mùa Đông tới thật rồi:  Gió lạnh như dao cắt.  Mưa ở trong con mắt, đọng lại và… sẽ rơi. Một năm nữa qua thôi.  Hai chín năm biệt xứ.  Nhớ sông Hương núi Ngự, Phan Bội Châu trở mình… Ngàn năm trời vẫn xanh.  Ngàn năm mây vẫn trắng.  Tuyết thì chắc chắn nặng, theo gió và sa sa… Việt Nam dông bão qua, … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Mùa Đông Tới Thật Rồi

Trần Vấn Lệ: Gọi Phone Thăm Anh Sửu

Thi sĩ Trần Vấn Lệ và bác Sửu (Ảnh: Uyên Nguyên) Gọi phone thăm anh Sửu, chào anh chị ngày mới rồi sau đó thăm hỏi: “Anh làm gì hôm nay?”. Tôi nhìn chiếc lá bay, anh Sửu thầm thì đáp: “Hôm nay là Chúa Nhật, chắc anh đi cà phê. Mà sao em không về thăm anh chị một chút?” Thăm anh chị một … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Gọi Phone Thăm Anh Sửu

Trần Vấn Lệ: Khói Quyện Trầm Hương

Nhà thơ Trần Vấn Lệ (Ảnh: Uyên Nguyên) Hôm nay em nói em đi Chùa, em sẽ ăn trưa ở đó trưa, ăn cho được nhẹ lòng ham muốn, cho thấy đời không có thiếu, thừa… Em muốn hồn nhiên như lúc nhỏ níu tà áo Mạ nép lưng Ba, em quỳ tay chắp Nam Mô Phật… lòng tự nhiên bừng một đóa hoa… Em nói dễ … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Khói Quyện Trầm Hương

Uyên Nguyên: Soi bóng mình trong thơ Lệ, đáng yêu!

Ở CHI XA XA MÚT CHỈ CHÂN TRỜI – Thơ Trần Vấn Lệ Lotus Media xuất bản lần thứ nhất tại Hoa Kỳ. Bìa và trình bày: Uyên Nguyên ISBN: 978-1545498095 © Tác giả và Lotus Media giữ bản quyền, 2017 Lệ trao cho tôi tập bản thảo thơ mới, rồi nói: “anh gởi em trái tim và hồn phách của anh cho em”. Lệ muốn … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Soi bóng mình trong thơ Lệ, đáng yêu!

Trần Vấn Lệ: Hết Tết Rồi

Thế là hết Tết rồi. Cháu tôi nói và cười: “Thưa Ngoại, con đi học, hôm nay ngày đầu tuần!”. Cúi xuống cháu, tôi hôn… nhìn nó đi ra ngõ. Nhớ ngày xưa, tôi nhỏ, hết Tết thấy buồn buồn.  Bây giờ chuyện đó thường đối với người xa xứ.  Tết chỉ là nỗi nhớ của người lớn…đang già.  Tết của kẻ xa nhà, nhớ … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Hết Tết Rồi

Trần Vấn Lệ: Mỗi Ngày Tôi Còn Thơ

Mấy lời: Hồi Ôn Huyền Không còn, vẫn nói đọc “thơ Lệ buồn!”. Ngày Xuân tha hương đọc mấy vần thơ này của Lệ quả thật muốn khóc! “Một ngày là muôn năm, Việt Nam ơi đứng dậy!  Cái xác không động đậy, lũ tràn bãi tha ma… Rừng không còn nở hoa.  Đồng không còn lúa mọc.  Má tôi đang quỳ khóc, con cháu đói bỏ đi…” Hôm … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Mỗi Ngày Tôi Còn Thơ

Trần Vấn Lệ: Sống Chết Là Thao Thức Cùng Canh Giữ Nước Non

Những người Lính Hải Quân chết họ được Thủy Táng.  Biển ghi danh công trạng Người Chiến Sĩ Hải Quân. Những người Lính Lục Quân chết trên rừng trên núi, xác được vùi bên suối, có xác về nghĩa trang. Công trạng của Lục Quân lá rừng không chép hết.  Công trạng của người chết vì Non Sông vô biên… Những người lính Không Quân … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Sống Chết Là Thao Thức Cùng Canh Giữ Nước Non

Uyên Nguyên: Thơ Trần Vấn Lệ, Nỗi Nhớ Khôn Nguôi

Quán Cóc Bên Ðường – thơ Trần Vấn Lệ Lotus Media xuất bản tại Hoa Kỳ, 2016 Bìa và trình bày: Uyên Nguyên Ảnh: Nhật Giang Thơ anh dập dồn những hoài cố “cảm khái từ lòng hoang liêu”. Những bóng hình dĩ vãng cứ mãi dậy lên trong trí tưởng anh mọi nhung nhớ day dứt, cứ mãi phập phồng trong trái tim anh bao … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Thơ Trần Vấn Lệ, Nỗi Nhớ Khôn Nguôi

Trần Vấn Lệ: Bạn Không Của Mình Tôi (Vĩnh biệt Trần Ngọc)

Từ trái: Vương Từ, Trần Vấn Lệ, Uyên Nguyên và Trần Ngọc (ảnh: tư liệu Uyên Nguyên) Mới mà mau quá! Chín giờ hơn! Buổi sáng đầu Thu trắng xóa sương… Gặp bữa cuối tuần xe ít chạy Quạnh hiu! Thương thiệt! Những con đường… Vài người đi bộ, chào cho có Người ở công viên cũng thấy thưa Nhớ lại, mới thôi, nhà mở … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Bạn Không Của Mình Tôi (Vĩnh biệt Trần Ngọc)

Trần Vấn Lệ – Trang Thứ Một Trăm

Ở đây… Sông núi người ta đó Mà núi sông mình sao biệt tăm? Bắt được chim trời tôi đã nhắn Bay giùm tôi nhé tới Dran… Tới hầm xe lửa chim làm tổ Tổ Quốc mình ơi Việt Điểu Sào Nam… Trang thứ một trăm… Trang giấy cuối Một xấp thơ viết những ngày buồn Bạn bè tản lạc Nam và Bắc Những chuyến … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ – Trang Thứ Một Trăm

Trần Vấn Lệ – Cũng Buồn Chớ, Thật, Thưa Em

Cũng buồn chớ, thật, thưa em Cali nắng đến xạm đen mặt người Biết là nắng đổ mồ hôi Mà tình non nước xa vời vẫn thương… Ðó, người ơi, vượt trùng dương Không đi tìm kiếm chút tương lai mình Mà đi vì sợ làm thinh Mà đi vì sợ cái nhìn săm soi… Ra đi biết biển biết trời Biết năm châu biết … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ – Cũng Buồn Chớ, Thật, Thưa Em

Trần Vấn Lệ – Hôm Nay Mother’s Day

Hôm nay trời không nắng.  Ngày của Mẹ buồn buồn.  Mẹ nhìn ra, xa vắng, đời bộn bề, nhớ con… Đôi mắt Mẹ rồi mòn,  chờ con…mà Non Nước biết chừng nào có được một-ngày-vui thật vui? Mẹ không ai thốt lời, thôi thì…như ngậm ngải, mắt vẫn nhìn xa ngái…như hai bờ sông Hương! Sông nào cũng sông Thương!  Sông nào cũng sông Nhớ, … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ – Hôm Nay Mother’s Day

Trần Trung Tá – Bốn Mươi Năm Bụi

Ảnh minh họa (Nhật Giang) Mây che mờ bóng cờ xưa, một con chim lạc bơ vơ bay về, vẫn nhìn thấy rõ sơn khê mà dang cánh mãi bốn bề hư không… Mây che nhật nguyệt như lồng vào nhau như thể đang cùng tâm tư.  Mây nào rồi sẽ thành mưa, chỗ mô rồi sẽ thành mồ tha ma? Mây che chờ gió … Đọc tiếp Trần Trung Tá – Bốn Mươi Năm Bụi

Trần Vấn Lệ – Anh Gối Đầu Em Nhé Phiến Thơ

Ảnh minh họa – Nhật Giang Photography Trời trở trời mưa rả rích đêm, người yêu tôi ngủ chắc quên mền? Hai bàn chân ngọc không chừng lạnh, hai bàn tay ngà… Anh hôn em! Trời trở trời lạ nhỉ tháng Hai, vườn khuya chợt nở đóa hoa lài, thơm như hương tóc người con gái, tôi hái soi đèn ngó tóc bay… Trời trở trời … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ – Anh Gối Đầu Em Nhé Phiến Thơ

Trần Vấn Lệ: Cuối Đời Một Người Lính (thơ)

Tập thơ của Trần Vấn Lệ: Cuối Đời Một Người Lính – Chương Văn xuất bản, 2015 Ảnh bìa: Giang Đông Du – Trình bày: Uyên Nguyên Bài tựa của CUỐI ĐỜI MỘT NGƯỜI LÍNH – ĐÔI ĐIỀU THÔNG CẢM Ở tập thơ Em Về Ngang Ngõ Hoa Vàng Nở, xuất bản năm 2014, tôi có thưa với bạn đọc là tôi không còn khả năng in thơ nữa. … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Cuối Đời Một Người Lính (thơ)

Trần Vấn Lệ: Ðời Vô Thường

  Có một chàng trai nọ, vào Chùa tìm gặp Thầy.  Thầy hỏi: “Anh đi đâu?”.  Chàng đáp “Con tầm Sư học Đạo”.  Thầy bèn xắn tay áo đuổi: “Anh đi ra, đời là cõi ta bà, học chi cho rối chuyện”.  Thầy còn nói nhiều câu…đau điếng, và, chàng trai đi ra… Chàng đi dạo ngắm hoa.  Lòng chàng, rồi, lắng lại.  Chàng cân … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Ðời Vô Thường