Nhịp thở bên tai thật chậm mà chấn động tim

Anh đặt tên Em là loài Cổ Hoa nép mình lặng lẽ trong khu vườn lộng lẫy rực muôn hoa màu và ngạt ngào hương khác. Em không nói lời gì mà gió ngàn với lá xanh trên cao mãi lao xao… Buổi chiều anh nghe từng nhịp thở bên tai thật chậm, mà chấn động tim… 28 tháng Sáu, 2013 UYÊN NGUYÊN Đọc tiếp Nhịp thở bên tai thật chậm mà chấn động tim

Bất ngờ trong suốt cỗi lòng

Em như nhiên nuột nà phơi da trắng bì bạch anh tình cờ ngó ngang bờ giậu chói chang trời xanh màu thiên thanh. Em thanh tân thanh tâm trắng ngần ký ức, bất ngờ anh trong suốt cỗi lòng minh nhiên… (瑤階獨步秋懷促。 不如徑來籬下菊花香, ) Dao giai độc bộ thu hoài xúc. Bất như kính lai ly hạ cúc hoa hương* Thơ thẩn nghĩ thu … Đọc tiếp Bất ngờ trong suốt cỗi lòng

Người không đi sông núi có buồn đi…

1. Mình vô tình hỏi, “nơi đó có yên vui?” Chị trả lời bông đùa, nhưng nghe ra có điều gì thật cay đắng, “vui thì có vui, nhưng yên thì không!” Những ngày này Sàigòn thật ngột ngạt, như một nhà tù. Người ở trong bốn bức tường và ngoài, có khác gì nhau nếu mang cùng một tâm thức khát khao tự do. Giờ ngó … Đọc tiếp Người không đi sông núi có buồn đi…

trôi theo dòng sông thức động

Buổi chiều cà phê một mình, và đọc thơ Nguyễn Tấn Cứ.   Gì thì gì hoa xuân vẫn úa trên cành xuân tình yêu đôi lứa rồi cũng vàng vọt theo. Buổi chiều nơi quán vắng anh ngồi một mình giữa hai hàng ghế buồn thiu như mộ bia sắp. Ván cờ tàn người đã quay đi không tiếc rẻ, mà lòng còn man man mộng tạc thù! Ly … Đọc tiếp trôi theo dòng sông thức động