Tiếng nói vô cùng tiếng nói câm…*

1.
Buổi sáng thức dậy, lòng chợt nhẹ như tơ, thấy đời là những dòng sông lặng lẽ, cuộn xa bờ. Bạn bè đâu đó vẫn mang chung một niềm ước vọng, an lành!

Mạch sông chảy trôi, đã băng qua những ghềnh, sẽ tấp giạt mấy bến. Nước có đau phận dặm trường, và đá có còn phũ sầu rêu phong.

1004777_535075693194283_331355787_n

Photo: Osin’s facebook

2.
Buổi sáng bừng mắt trông tin bạn bè đang ở đâu đó, lòng như những dòng sông yên mặt hồ, sao có sóng cuộn sâu đáy bể.

Có lần người về không nói năng
ta yêu người nên ta âm thầm
rừng thông đứng lặng nhòa sương khói
tiếng nói vô cùng – tiếng nói câm
(*Vô Cùng, thơ Ngô Xuân Hậu)

1014022_619268358097154_924803041_n

Photo: Tran Trung Dao’s facebook

3.
Xét cho cùng, không còn lời nào để diễn tả, như người câm đứng trước biển đêm, tiếng gào vọng về từ ngàn khơi, đau lồng ngực!

Bi ca biển nhớ thay lời
vẳng trong sóng nước tiếng cười tồn sinh.
(Xuống biển, thơ Ngô Xuân Hậu)

1048460_481118268647454_685806987_o

Photo: Nghia Ngheu Ngao’s facebook

Tháng 7, 2013
UYÊN NGUYÊN

Feature image: Nhà thơ Ngô Xuân Hậu



Chuyên mục:Tác giả, tác phẩm, Thân hữu, Văn Chương, Độc thoại

Thẻ:,

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: