Lời dẫn: Những luồng điện chạy ngang người, giật bắn. Những mảng màu xanh như mặt người lầm lì cứa ra không còn chút máu. Cơn ác mộng đỏ!
Những vết thương biết đau nhức, ngoe nguẩy, khi bị xát lên đó chút muối mặn, chờ ngày kéo da non.
Có một cõi văn chương bay ra ngoài, cao và xa hơn, rào rạt trên những đô thị vây kín bằng những bức tường và những sợi dây điện. Những luồng cảm hứng chập mạch, tạo thành lửa, thiêu cháy mọi niềm hy vọng mong manh.
Nhiều cánh cửa được vẽ trên bức tường hoen ố tạo thành ảo giác, chỉ mở ra khi nào những bức tường đổ sập xuống.
19 tháng Tám, 2013
UYÊN NGUYÊN
Cánh cửa trốn sau mớ dây điện hay đám dây này trói cánh cửa xanh! Dù thế nào cánh cửa cũng tươm máu.
Dù cách nào cánh cửa cũng bị cầm tù. Đừng nói là có thể giúp nhau khi ai đó mở ra cho chính mình cũng bất lực huống chi là hé ra cho nhau ánh sáng và bầu trời.Thể chế độc tài cần dựng vở diễn mới: Thả người, bắt người. Lúc này đây, quyền tự do của những tù nhân lương tâm được dùng làm son phấn mua bán thời cơ chính trị.Lúc này đây, dù thế nào cánh cửa Tự Do cũng tiếp tục ứa máu, đó là cách duy nhất để luân chuyển sự đấu tranh vì quyền con người.A, mọi cánh cửa trên xứ sở của tôi đang rỉ máu! – TRẦN TIẾN DŨNG
Chuyên mục:Nghệ thuật, Thân hữu, Độc thoại
Trả lời