Nỗi nhớ nào rơi trên ngày tháng cuối…

1.
“Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…,” nhưng những bản tin buổi sáng dễ khiến mình vui được như lời họ Trịnh nói. Xa xa đã nghe vọng tiếng bom đạn, những kẻ hiếu chiến đang chuẩn bị cho một cuộc tàn sát, nhân loại hâm hấp lên cơn sốt. Dù mỗi dân tộc có khác, vẫn máu cùng đỏ và nước mắt mặn.

2.
Buổi sáng chú Phước Quan ghé chơi, rủ rê cà phê. Anh Lê Giang TrầnNguyễn Lương Vỵ ngồi sẵn ở đó. Ðiếu thuốc thở giữa kẽ ngón tay nổi gân. Trong đáy mắt sâu, mỗi người chôn một nỗi niềm, thi thoảng bị đánh thức. Tuổi người phất phơ tựa ngọn tóc phai trước gió.

3.
Sớm qua anh Ðinh Quang Anh Thái gọi, giục thực hiện tuyển tập Nguyễn Ðình Toàn cho chóng. Buổi chiều gác hết mọi việc một bên. Kệ! gì thì gì, đi thăm anh Vương Từ cái đã.

Anh ngồi trong chiều hắt hiu, ngoài hiên mưa rớt hột. Bụi chuối bên hiên đã dời ra phía ngoài một chút, nhưng vẫn đủ nghe tiếng mưa dội về từ một vùng đất thơm mùi của Mẹ.

Hai hôm trước ngồi với bạn, trời mưa tầm. Ai đó nói tiếng mưa chỉ nghe thấm thía khi đổ dồn lên mái tôn. Mình cãi, không phải, chỉ khi nào nghe tiếng mưa rơi trên tàu lá chuối, mới đủ rấm rứt, nhớ nhà!

Mỗi người một mối suy tư, từng nỗi nhớ riêng. Có nỗi nhớ nào rơi rơi trên ngày tháng cuối. Nghĩ vậy, để sống với nhau cho thật mặn mà.

4.
Buổi sáng xếp lại trang blog của anh Nguyễn Hưng Quốc. Ừ thì mối tình văn chương, phiền thì có lúc phiền thật đấy. Nhưng nếu mai kia không còn, lấy gì mỗi ngày ta chọn một niềm vui!

Ngày 3 tháng Ba, 2014
UYÊN NGUYÊN



Chuyên mục:Tổng Quát, Thân hữu, Độc thoại

Thẻ:, , , , ,

4 replies

  1. “Ai đó nói tiếng mưa chỉ nghe thấm thía khi đổ dồn lên mái tôn. Mình cãi, không phải, chỉ khi nào nghe tiếng mưa rơi trên tàu lá chuối, mới đủ rấm rứt, nhớ nhà!”

    Miền Đông nơi tôi ở không có mái tôn và cũng không có tàu lá chuối, nhưng mỗi lần đi cắm trại gặp mưa, tôi rất thích. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái lều đôi lần bất chợt đưa ký ức trở về với những cơn mưa trong đêm của tuổi thơ. Lúc đó tự nhiên tôi cảm thấy ấm cúng, hạnh phúc lạ lùng.

    Thích

  2. “Anh ngồi trong chiều hắt hiu, ngoài hiên mưa rớt hột. ”
    Đọc câu này bồng nhớ nhà quay quắt
    Cảm ơn tác giả đã nối nhịp cầu dĩ vãng với thực tại trong cho người đọc đủ ấm lòng, dù là chỉ trong chốc lát

    Thích

  3. “Có nỗi nhớ nào rơi rơi trên ngày tháng cuối. Nghĩ vậy, để sống với nhau cho thật mặn mà.”
    Đọc mà THẤM

    Thích

  4. 🙂 Xin cám ơn M&M và Thuận Huỳng chia cùng cảm xúc dư âm mưa…

    Thích

Nhận xét về Thuận Huỳnh Hủy trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: