Câu Kinh như tiếng Mạ ru…

1. Hôm nào anh cũng nhắn ra cho tôi, than đau! Vài hôm trước anh lại trở vô cấp cứu. Bệnh tình xấu hơn!   2. Suỵt! Tôi hơi cụt hứng một chút, nhưng biết mình sai. Sau mành cửa lưới, chị nói nhỏ vừa đủ nghe: “Ðừng ồn, để cho anh Quy ngủ. Ảnh khó ngủ lắm”. Lúc nào mà anh ngủ được, chị … Đọc tiếp Câu Kinh như tiếng Mạ ru…

Một xã hội tự sát!

Từ buổi sáng, mình đã thấy bản tin này do một anh bạn ở Việt Nam post trên diễn đàn facebook, nhưng vì công việc bộn bề, nên chỉ thoáng liếc, rồi lướt qua… Rõ là, lắm lúc mình cũng là thằng vô cảm! Tối nay sau khi đã về đến nhà, bản tin lại hiện ra trước mắt một lần nữa, nhưng lần này là … Đọc tiếp Một xã hội tự sát!

Uyên Nguyên: Văn Minh gửi cát bụi về mai sau*

Tác phẩm Mấy Chân Dung Văn Nghệ Hiện Ðại của Huỳnh Hữu Ủy, Văn Mới xuất bản tại Hoa Kỳ Chúng ta giờ ước mong gì Văn minh gửi cát bụi về mai sau. Nguyễn Ðức Sơn 1. Thỉnh thoảng Ông vẫn đến tòa soạn thăm bằng hữu. Ðến lặng lẽ, chọn một góc ngồi trò chuyện với bạn lặng lẽ rồi ra về, cũng lặng lẽ! … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Văn Minh gửi cát bụi về mai sau*

Cám ơn đời còn những thương yêu…

Nhà báo Thai Dinh phát bánh mì cho đồng hương đến xem đá banh ở hội trường Người Việt   Tôi nghe một bạn đồng nghiệp Phạm Phú Nhân kể lại, Tết năm nào, trong lúc tất cả anh chị em nhân viên vui trong áo mới, rộn rã pháo hồng ngày đầu năm ở công ty Người Việt. Anh lẳng lặng dẫn vào hai người, rồi … Đọc tiếp Cám ơn đời còn những thương yêu…

Mùa Xuân bên hiên thềm lạnh

Viết cho hai em Dung và Diễm, nàng Xuân của “Giving Back to the Less Fortunate”* 1. Mỗi buổi sáng lái xe đi làm, rồi chiều về, và có những hôm trời vừa tối hẳn, ngõ ra vào tòa soạn thưa thớt hơn nhưng thấp thoáng có vài bóng người, ngồi co rúm bên vệ đường hay dưới hàng hiên của những quán xá đã đóng cửa. Buổi … Đọc tiếp Mùa Xuân bên hiên thềm lạnh

Phận người long đong

Ảnh: Uyên Nguyên Chị mua tờ nhật báo Người Việt, rồi nằm xoài ra đất, lật ngay mục rao vặt tìm chỗ ở. A lô! A lô, xin cho hỏi có phải ở đây có phòng cho share không ạ! … Tôi bước ra ngoài cửa tòa soạn, vô tình nghe được mẩu đối thoại của chị. Mùa Ðông ngự trên thành phố hiu hắt buồn, vì vẫn có … Đọc tiếp Phận người long đong

Chiều mệnh danh Tổ Quốc! *

Chiều sậm tối, người đàn ông khập khiểng bước vào khuôn viên tượng đài, một mình, lặng lẽ… Trên chiếc đỉnh đồng, lửa đang bập bùng cháy… Có người đàn bà theo sau, đứng sau lưng chồng, đưa tay quệt nước mắt… – Uyên Nguyên Thơ Nguyễn Tất Nhiên Đọc tiếp Chiều mệnh danh Tổ Quốc! *

Uyên Nguyên: Ðể tình thương hiện hữu

ngẫm đời quanh ta… 1. Ðọc bản tin Người Việt Online, “Tổng Thống Obama ‘tha’ gà tây dịp Lễ Tạ Ơn,”  và một bản tin khác, nội dung tương tự đăng trên trang web VOA. Nhưng, thay vì nói ‘tha,’ thì bản tin này nhận định hành động đó như một hạnh nguyện ‘phóng sinh,’ điều này vốn được khuyến khích từ thời Phật tại thế. Ðầy đủ ba pháp này, này các Tỷ-kheo, tương xứng … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Ðể tình thương hiện hữu

Quê hương hòa trong ánh đạo

Bìa tác phẩm “Dưới Bóng Ða Chùa Viên Giác” của Hòa Thượng Thích Như Ðiển và nhà thơ Trần Trung Ðạo Tranh: Nguyễn Ðồng-Nguyễn Thị Hợp – Trình bày: Uyên Nguyên   Lời thưa: Sách in sang quá! Toàn bộ quyển sách được  in bằng giấy láng, nên nặng. Bưu phí gởi đi cho mỗi quyển như vậy chừng bốn đô la! Sáng nay nhận thùng sách của Anh gởi từ Boston … Đọc tiếp Quê hương hòa trong ánh đạo

Phạm Xuân Đài – Hà Nội Trong Mắt Tôi

Nhà văn Phạm Xuân Ðài (Phạm Phú Minh) – ảnh Uyên Nguyên Bài này tác giả viết năm 1989 khi còn ở Việt Nam. Đã được đăng trên báo Xuân Người Việt (Hoa Kỳ) năm 1990 và sau đó in trong cuốn tùy bút Hà Nội Trong Mắt Tôi, do Thế Kỷ (California) xuất bản năm 1994. Đây là cảnh tượng Hà Nội, tuy đã bước vào … Đọc tiếp Phạm Xuân Đài – Hà Nội Trong Mắt Tôi

Nguyễn Xuân Nghĩa – Võ Phiến, Trăn Trở Vì Nghĩa Cử

Kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa phát biểu tại buổi ra mắt sách về Võ Phiến sau tuần 49 của nhà văn Ngày 22 tháng 11, 2015, tại Việt Báo Gallery. (Ảnh: Uyên Nguyên) Kính thưa bà Võ Phiến, Kính thưa quý vị, Chúng ta vừa qua tuần 49 của một cây bút đã để lại một di sản đồ sộ cho văn học Việt Nam, không, có … Đọc tiếp Nguyễn Xuân Nghĩa – Võ Phiến, Trăn Trở Vì Nghĩa Cử

Nghề “bán sự thật”

Ngồi quanh giữa phòng hội Trần Ðại Lộc – Nhật báo Người Việt, phần đông là những anh chị em thân quen, gắn bó với nhau từ nhiều năm về trước. Mối liên hệ không bắt nguồn từ địa vị, sự thành đạt của mỗi cá nhân trong xã hội mà, thủy chung, quý mến nhau bởi cùng một tấm lòng quan tâm đến sự … Đọc tiếp Nghề “bán sự thật”

Nguyễn Thùy – Ðôi Mẫu Chuyện Về Bùi Giáng

Ai đã gần Bùi Giáng ít lâu cũng đều có thể ghi lại đôi sự việc khác thường dần dần được xem như là giai thoại trong cuộc sống của ông. Bùi Giáng và tôi thân nhau trước tiên do cùng đồng hương xứ Quãng, tiếp theo do thời gian thuê nhà ở sát bên nhau vào những năn 1959-1961 tại một hẽm đường Trương … Đọc tiếp Nguyễn Thùy – Ðôi Mẫu Chuyện Về Bùi Giáng

Nhất Hạnh – Thầy Cô Giáo Hạnh Phúc Sẽ Làm Thay Đổi Thế Giới

Thiền Sư Nhất Hạnh, Người Ðem Chánh Niệm Vào Ðời – Nhiều tác giả Trung Tâm Văn Hóa Phật Giáo, Chùa Phổ Từ – Hayward, California, ấn tống, 2014 Lời ngỏ: Quyển sách hiện quý vị cầm trên tay là biểu hiện sự kết tụ những tấm lòng biết ơn đối với một bậc Thầy và là thành quả đáng ghi nhớ của sự cộng tác đầy hứng thú và … Đọc tiếp Nhất Hạnh – Thầy Cô Giáo Hạnh Phúc Sẽ Làm Thay Đổi Thế Giới

Tuấn Khanh – Chút Nghĩa Thầy Trò

Đầu tuần này, lớp học tình thương của một nhóm thiện nguyện tại quận 3, Sài Gòn, bắt đầu ngày học của mình bằng giờ tập vẽ, làm thiệp chúc mừng ngày thầy cô giáo 20-11. Lớp học loi nhoi tiếng hỏi han cách thức, đòi thêm giấy, viết màu của nhau. Khó khăn lớn nhất của những đứa trẻ đó là viết được lời … Đọc tiếp Tuấn Khanh – Chút Nghĩa Thầy Trò

37 năm, Thầy chẳng nói thêm được gì!

Nhớ những bậc Thầy 1. Những ngày ở Sàigòn, toan tính vượt biên. Buổi đi mang theo tập lưu bút, giữa trăm trang ghi lại chút tình xưa với thầy cô giáo, bạn học, nét chữ thầy như tạc sâu lên tâm khảm học trò: ‘Ra đi là để trở về nghe em…’ (Nguyễn Thùy) Một hôm học trò hiểu được, đau đáu từng bước chân … Đọc tiếp 37 năm, Thầy chẳng nói thêm được gì!

Cám ơn Thầy đã dạy con… ngu

 Kính nhớ Thầy Nguyễn Thùy 1. Thầy dạy Văn, dáng người nhỏ thó, lưng còng, vẻ mặt khắc khổ nhăn nhúm. Mỗi lần lên lớp, chưa bước tới nơi đã thẩy tập giáo án trượt dài trên bàn. Rồi châm điếu thuốc đứng nhìn ra cửa sổ, nhả khói. Mỗi lần lên lớp, ông hay mắng học trò. Thỉnh thoảng đánh. Một lần tôi không … Đọc tiếp Cám ơn Thầy đã dạy con… ngu

Canh thâu đối ẩm soi hình vóc xưa…*

Nhân có người nhắc đến Dì… thương nhớ! Mến gởi M&M    Vượt biên bao bận không thành, bố bị tù, ở lâu hơn so với mọi người trong nhà, vì thân phận ‘tài công.’ Một hôm có tin nhắn về: ‘bố đã vượt ngục.’ Mẹ tức tốc dắt díu hai anh em tôi lên chùa, trốn tạm, nhờ chư thầy chỡ che, vài ngày sau cũng tìm … Đọc tiếp Canh thâu đối ẩm soi hình vóc xưa…*