Hình minh họa – Uyên Nguyên
Theo Sư về lại núi, Sư ngồi bụng rỗng, không buồn không vui… Con đại bàng xếp cánh đậu xuống nghe kinh. Sư không nói.
Buổi trưa nắng dữ, dịu hẳn ở buổi chiều rồi tắt lịm ở buổi tối. Biển óng ả hắt lên màu trăng bạc. Sư ngồi lặng lẽ, gió xuyên qua khoang bụng rỗng, không buồn không vui…
Con kỳ nhông bò sát mặt đất, chặc lưỡi, so đo chí đại bàng.
Một chiếc lá động, rung bóng. Con kỳ nhông lủi sâu vào khe đá. Ðại bàng giật mình bay lên. Sư ngồi thả bụng rỗng, gió luồng qua khe, không buồn không vui!
05 tháng Tư, 2014
UYÊN NGUYÊN
Đối cảnh vô tâm…không không…Núi Không và không không.
ThíchThích
Thì ra tiếng động của kỳ nhông cũng làm cho đại bàng giật mình bay lên.
ThíchThích
🙂 tiếng lá rụng…
ThíchThích
“Trong tự nhiên thấu triệt tự nhiên tướng, trong tự nhiên tự có bản thể chân thật.” Ví như hư không rỗng không, sum la vạn tượng và mười phương cõi nước đều nương vào hư không mà sanh, hư không vô vi vô tác tuy dung chứa muôn vật nhưng lại chẳng có một vật. Nên bao nhiêu sum la vạn tượng thì có, mà bao nhiêu hư không thì không.
ThíchThích