Đêm sao lung linh trăng sáng mị mờ, em khỏa mình lên cát biển mịn màng. Ta thì đứng lặng nhìn từng con sóng chết hư không. Em thở ra bầu trời cá tanh hôi, môi cong thành những mặt người bay lên dần lên trời. Bao hồn cá tuôn lên vô vàn bộ xương vót nhọn, cào xé thành tiếng ấm ức vô định.
Ngồi bứt rức từng sợi lông bay ra khỏi thân thể. Em muốn in lên mình bộ xương cá, mặc áo xương cá, bàn tay xương cá để cào nuốt lũ chúng cho đến chết ngục.
Ôi chưa bao giờ bộ dạng hình hài xương cá lại ám ảnh.
Chúng đan thành núi thù của một dân tộc muốn bán dâm. Em thì không chỉ cùng ta vẽ lên bộ xương cá Ma dê trong Việt Nam.
Huỳnh Lê Nhật Tấn
- Minh họa của Huỳnh Lê Nhật Tấn
Chuyên mục:Bài hay trên net.
Trả lời