Nguyễn Hồng Nhung: Có một dòng sông chảy qua tôi

Nhà xuất bản Giấy Vụn
Chủ trương: Mở Miệng
Liên lạc: nxbgiayvun@yahoo.com
Có một dòng sông chảy qua tôi
Thơ Hào Thiện Chân
Giấy Vụn xuất bản lần thứ nhứt tại Huê Kỳ, 2017
Bìa & Trình bày: Kuzi
ISBN: 978-1548998554
© 2017, Giấy Vụn & Hào Thiện Chân.

 

“… Đọc những bài thơ của người trẻ tuổi này, cảm thấy kỳ lạ. Một linh hồn khắc khoải đi tìm tiếng nói riêng của chính mình. Tại sao phải đi tìm? Vì người ấy có vẻ không hài lòng với chính mình. Tự ti? buồn bực? chán ngán? vô vọng? – Có thể lắm. Người ấy đang tự sự và tìm kiếm. Đang đi tìm lối thoát. Lối thoát cho cái gì vậy? Cho từng ngày sống hiện tại.

Sao nhỉ? Có gì không hài lòng trong từng ngày sống ấy? Chỉ người trẻ tuổi này hiểu được thôi. Vì tôi, một người đọc, tôi thấy bạn ấy quá đầy đủ, không có lý do gì để rơi vào… bế tắc.

Này nhé, thử đọc những bài thơ của Hào Thiện Chân mà xem, mỗi bài thơ là một góc tâm hồn, cái tâm hồn này chẳng xáo động chút nào, trái lại, nó bình yên với từng phát hiện nho nhỏ về đời sống, nhất là đời sống của cảm xúc. Cảm xúc của bạn trẻ này trong sạch, sâu đậm và chín chắn, cùng lúc, rất tinh tế và mộng mơ. Lời thơ nhẹ như không khí, xuyên qua những hình ảnh rất riêng của một miền quê vùng biển, giàu cát, nước, nắng mặt trời, gió, cây xanh, hoa, phong cảnh.

Tâm hồn này chẳng hề xáo trộn bởi tìm thấy linh hồn mình trong linh hồn cảnh vật xung quanh. Lúc, linh hồn ấy là cát:

“phát sáng ánh kim”

khi là màu nước phản chiếu:

“… rừng hoang trầm lặng
không một bóng người không một tiếng động
ánh sáng lu mờ
chỉ có khói và màn sương giăng đầy lạnh lẽo”

khi là hình gió phả hơi thở bốn mùa khác nhau, lúc là ngụm trăng, là hồn mây, là bóng sao, là chồi nắng… tương tư với cảnh vật thiên hình vạn trạng biến hóa quanh mình.

Thông thường, con người hay quay về với thiên nhiên, với tâm sự cô độc giữa thiên nhiên khi đã chán ngán bẽ bàng hoặc vỡ mộng với những mối quan hệ nhân gian. Nhưng tác giả của những bài thơ này ngược lại, bạn ấy đi từ tâm sự bên trong của linh hồn, mượn hình hài thiên nhiên bên ngoài để bày tỏ.

Bởi vậy, không thể bảo tâm hồn này đang bế tắc, bởi vì tiếng nói bên trong của bạn ấy mới vững chãi, điềm đạm và dịu dàng biết bao. Những thảng thốt thoảng qua từng cảm xúc tinh tế như từng phân tử nước li ti tạo nên làn hơi sương trong các bài thơ này phản ảnh một điều khác.

Linh hồn này đang đi tìm một HÌNH THỨC phù hợp để giải tỏa cảm giác chật chội của một cái gì đó vô hình đang bó buộc linh hồn bạn ấy lại, phải chăng? Nhưng hình thức này không phải một hình thức bên ngoài, phải chăng đây là nỗi khao khát một tầng tâm linh mới cao hơn?…

Nguyễn Hồng Nhung



Chuyên mục:Trên kệ sách

Thẻ:, , ,

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: