Uyên Nguyên – Chỉ mong cho đời, một chút vui…
1. Gặp Tâm Thường Ðịnh và Anh Nguyên Giác. Ngày chớm Xuân phố nhỏ đông người. Niềm vui mỗi ngày nghèo hơn, thành ra những lúc ngồi lại với nhau như tối hôm nay, chân chẳng muốn rời. Dù biết thời gian không thể níu, băng băng trượt dài, tôi như con tàu lướt đi trên sóng, định mệnh treo trên đỉnh vô thường. Chân dung … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Chỉ mong cho đời, một chút vui…