Uyên Nguyên: Nguyễn Thị Khánh Minh – Ngôn Ngữ Như Một Hóa Thân

Có những nhà thơ tìm đến ngôn từ như một lẽ tự nhiên, để gọi tên thế giới và chạm đến những miền tâm tưởng. Có những nhà thơ viết như hơi thở, để mỗi câu chữ ngân lên nhịp đập sinh tồn. Và có những nhà thơ bước vào cõi chữ với một ý thức khác—nơi ngôn từ không còn là phương tiện, mà … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Nguyễn Thị Khánh Minh – Ngôn Ngữ Như Một Hóa Thân

Uyên Nguyên: Ba Tấm Lòng, Một Cõi Văn Chương

Cái thời mà ngôn ngữ trở thành trò chơi, chữ nghĩa bị đánh vờn chán chê thì giá trị đích thực của nó dường như đã bị quên lãng. Ngôn Ngữ ra đời trong sự phù phiếm của thời đại, đôi khi cũng bị xem là một phương tiện giải trí hơn là để truyền đạt những ý nghĩa chân thiết. Charli Charlo – người … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Ba Tấm Lòng, Một Cõi Văn Chương

Nguyễn Thị Khánh Minh: Cây Cô Ðộc

Nhà văn Khánh Minh (Ảnh: Uyên Nguyên)   Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương (Fanny Fern) Đêm khuya đèn hắt bóng rầu rầu Lệ chữ theo hoài trang sách sâu Cha buông nét bút sầu ẩn sĩ Một dải sơn hà một nỗi đau Cách đây ba mươi mấy năm, tôi đã viết về cha tôi như thế. Cảm … Đọc tiếp Nguyễn Thị Khánh Minh: Cây Cô Ðộc

Nguyễn Lương Vỵ: Giấc Mơ – Cõi Văn Chương Nguyễn Thị Khánh Minh

Nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ (Ảnh: Uyên Nguyên)   Năm 12 tuổi, cô bé Nguyễn Thị Khánh Minh (NTKM) đã viết xuống 4 câu thơ hồn nhiên, trong veo, kỳ vĩ, lạ lùng: “Chú chuồn kim nhỏ Khâu vào trong gió Một nghìn giấc mơ Em về qua đó…” Năm 15 tuổi, cũng giọng thơ hồn nhiên, trong veo, kỳ vĩ, lạ lùng ấy, có … Đọc tiếp Nguyễn Lương Vỵ: Giấc Mơ – Cõi Văn Chương Nguyễn Thị Khánh Minh

Lê Giang Trần: Khánh Minh Bóng Bay Gió Ơi

Nhà thơ Lê Giang Trần (Ảnh: Uyên Nguyên) Tôi được Nguyễn Thị Khánh Minh coi là bạn qua nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ, từ đó được biết nhà thơ Khánh Minh với tài chữ nghĩa thi phú tuyệt vời thơ mộng, mà, sau khi đọc kỹ xong tập thơ “Ký Ức Của Bóng” của thi sĩ, tôi vô cùng yêu thích, trong lòng bảo phải … Đọc tiếp Lê Giang Trần: Khánh Minh Bóng Bay Gió Ơi

Du Tử Lê: Tôi Thấy Tôi Ðã Cùng Gió Bay Lên

Nhà thơ Du Tử Lê (Ảnh: Uyên Nguyên)   Không nhớ bao lâu, tôi chưa có dịp gặp lại Nguyễn Thị Khánh Minh – – Sau khi người thơ nữ từng có được cho mình những “mùa thơ bội thu”, phải nhập viện, giải phẫu cột sống. Tôi cũng không biết, những chùm hoa tử uyên ương trong thơ của Nguyễn còn đỏ tươm một … Đọc tiếp Du Tử Lê: Tôi Thấy Tôi Ðã Cùng Gió Bay Lên

Phan Tấn Hải: Về Một Tản Văn Dị Thường

Nhà văn, nhà báo Phan Tấn Hải (Ảnh: Uyên Nguyên) Tôi có nhiều kỷ niệm với văn học từ trung học, thời của những lớp đệ thất (lớp 6) trở lên. Văn học với tôi là hình ảnh một cô giáo đứng trước lớp, tay cầm một cuốn truyện, có lúc một cuốn thơ, và có lúc một sách giáo khoa… Thời đó Việt văn … Đọc tiếp Phan Tấn Hải: Về Một Tản Văn Dị Thường

Nguyễn Huy Thiệp: Ði Theo Quả Bóng Mầu của Nguyễn Thị Khánh Minh

Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp (Ảnh: internet) Quả thật thích thú khi được là một trong những người đầu tiên đọc tập tản văn Bóng Bay Gió Ơi của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh. Hơn thế nữa, với tôi, đó là một niềm vui được nhân lên. Bởi tản văn NTKM là sự kết hợp tuyệt vời của cảm xúc và trí tuệ. Nó … Đọc tiếp Nguyễn Huy Thiệp: Ði Theo Quả Bóng Mầu của Nguyễn Thị Khánh Minh

Trịnh Y Thư: Những Quả Bóng Bồng Bềnh Hương Kí Ức

BÓNG BAY GIÓ ƠI Tản văn của Nguyễn Thị Khánh Minh In lần đầu năm 2015 – NXB Sống Tái bản có hiệu đính, 2019 – NXB Lotus Media Bìa và trình bày: Uyên Nguyên ISBN: 978-0-359-50772-6 All rights reserved Printed in the United States of America Copyright © 2018 by Nguyen Thi Khanh Minh. * Nhà văn Trịnh Y Thư (Ảnh: Da Màu) Ðọc … Đọc tiếp Trịnh Y Thư: Những Quả Bóng Bồng Bềnh Hương Kí Ức

Nguyễn Thị Khánh Minh: mùa xuân. mưa

Dường như nắng chưa biết mùa xuân về. Trời xám cùng những dự báo về một cơn bão lớn, về một trận động đất, về một ngày tận thế, có thể. Tôi thảng thốt. Như tiếng chim vừa vỡ trong mưa. Không thể bắt đầu mùa xuân như thế. Có tiếng khóc của ai đó vừa cất lên chào ngày thứ nhất. Nắng một ngày … Đọc tiếp Nguyễn Thị Khánh Minh: mùa xuân. mưa

Nguyễn Thị Khánh Minh – Tuấn Khanh. Vuốt mặt nhìn nhau…

Nguyễn Thị Khánh Minh và nhạc sĩ Tuấn Khanh. (chụp bởi Nguyễn Lương Vỵ) Vuốt mặt… để trong phút ngỡ ngàng nhìn ra chân diện mục nỗi thất lạc của thân phận chúng ta hôm nay, bởi thấu được can cớ của vong thân mới đau đáu nẻo về. Vuốt mặt… để trong phút dừng lại chợt ngơ ngác trước nỗi thúc thủ bẽ bàng … Đọc tiếp Nguyễn Thị Khánh Minh – Tuấn Khanh. Vuốt mặt nhìn nhau…