Uyên Nguyên: Facebook, “Lạng quạng là unfriend!!!”

Hồi Mark chưa tạo ra cái sân chơi Facebook, bạn bè thân sơ, dẫu có giận nhau, mắng mỏ nẩy lửa giữa bàn nhậu, rồi làm “mặt giận” đôi ba bữa, vài tuần hay mấy tháng, nhưng sau có gặp lại nhau, cũng nhăn răng cười, huề!!!

Huề có khi không hẳn mình chấp nhận ai sai, ai đúng. Huề vì nghỉ cho cùng, giận cái sự sự bạn làm, điều bạn nói mình không ưng. Chứ bỏ bạn thì không nỡ!

Huề, có khi vì một đám bầy bạn quẩn quẩn quanh quanh, gặp nhau đứa đem chuyện bàn xa, đứa khác tán vào. Song, đã là bạn, có đứa nào nỡ xúi bạn bỏ nhau. Bầy bạn dăm thằng trong bàn nhậu, mất một thằng, cũng thấy trống giữa lòng.

Hồi đó chưa có Facebook, làm gì có phong trào “nghỉ chơi mày ra” dễ(dãi) vậy!?

Giờ bạn nhậu có khi cũng là bạn, là cổ động viên trong Facebook, hể bạn làm cái gì mình không ưng, mình cho là quá sức chịu đựng của mình, thì thôi “nghỉ chơi mày ra” luôn!!! Nhưng hằng giờ, mỗi phút, khắp mọi nơi, vẫn có nhiều người “say” mất tự chủ đang mò lên Facebook.

Lỗi tại anh Mark! Khi tạo ra sân chơi Facebook, tâm huyết của anh muốn giúp mọi người kết bạn xa rộng dễ dàng, nhiều khi dễ dãi, nhưng đồng thời “hủy diệt quy mô” tình bạn một cách dễ dàng và cũng chẳng kém phần “nghỉ chơi mày luôn” rất dễ dãi.

“Ta say trời đất cũng say”, ở bài này chỉ là một trạng huống đơn cử, giả thiết, trong nhiều trạng huống mình mất kiểm soát!

Và, ngồi ở đầu này, trước màn hình điện toán chói chang, làm sao ta biết, những uẩn khuất nơi cõi lòng nhau, ở sân sau cuộc sống mỗi người. Cái gì đã làm cho bạn đau khổ! Đã khiến bạn nói và hành động gây tổn thương cho người khác và sau đó là chính mình?

Hồi nhỏ chúng ta thường hay, thích việc “nghỉ chơi”, nhưng càng lớn, chúng ta ít nói và làm như vậy… cho đến thế kỷ XXI, khi anh Mark chế ra cái nút “unfriend”!!!

Tôi thích cách nói nhân hậu của cố nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng:

“Nếu chúng ta biết cám ơn xin lỗi đúng lúc, đời sống này sẽ bình yên hơn”.

Tất nhiên câu hỏi ở đây được đặt ra là cám ơn, hay xin lỗi ai? Và cho cái gì?

Chúng ta làm điều đó, trước hết vì chính mình, mình mở lòng ra, bởi tin giữa cõi đời này, vẫn có nhiều tấm lòng nhân ái luôn sẵn sàng mở ra…

Ngày 8 tháng Chín, 2015
UYÊN NGUYÊN

 



Chuyên mục:Nhân vật, Sự kiện, Xã hội

Thẻ:,

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: