Những bông hoa héo hắt vẫn nuôi mộng rực rỡ By Uyên Nguyên on Tháng Mười Một 5, 2015 • ( 1 ) Em ạ, anh tự kỷ thắp lên ba ngọn nến rồi ngồi chờ sáng. Những bông hoa héo hắt vẫn nuôi mộng rực rỡ. Không có điều muộn màng, thời gian là một dòng sông trôi đi nhưng để lại phù sa đắp bồi. Chia sẻ:TwitterFacebookThêmPocketRedditLinkedInThích bài này:Thích Đang tải...‹ Lũ chúng ta mồ côi nước Việt!?Cánh Cò – Những Vết Thương Không Thể Lành ›Chuyên mục:Góc Ảnh, Độc thoạiThẻ:Nhiếp ảnh, Uyên Nguyên Related Articles Uyên Nguyên – “Bụi Ðường Dài Gót Mỏi Ði Quanh” Uyên Nguyên – Bóng mát Mẹ Cha… Uyên Nguyên – Thương Quê nhà biên ải mông lung Bắt đền…
Xin được gởi lời …
Xin lỗi Mẹ
Nếu một mai Đất Nước không còn.
Thân phận đời mình là mồ côi Quê Hương.
Mồ côi Quê Hương,
ôi ! Mồ côi Quê Hương,
ôi! Phận đời tôi.
Như rêu rong bọt bèo,
gương mặt bùn, hờn căm,
lê thê,
lếch thếch,
cúi … , ôm em về,
từ vũng máu tanh.
Phận đời tôi ơi,
ơi! phận đời tôi ơi,
phận đời mồ côi nhục hèn.
Nếu một mai Đất Nước không còn.
Thân phận đời mình là mồ côi Quê Hương.
Mồ côi Quê Hương,
ôi ! Mồ côi Quê Hương,
ôi! Phận đời em.
Như chim bay lạc đàn,
dâng hiến không tình nồng,
phần sữa,
đong đầy,
này … , cho con thơ,
vừa chết tương lai.
Phận đời em ơi,
ơi! phận đời em ơi,
phận đời cút côi tủi hờn
Nếu một mai Đất Nước không còn.
Thân phận đời mình là mồ côi Quê Hương.
Mồ côi Quê Hương,
ôi ! Mồ côi Quê Hương,
ôi! Phận đời ai.
Sống điêu ngoa giữa đời,
đất chết khô cội nguồn,
hơi thở,
máu lệ,
Mẹ … , cạn lòng đau,
bia mộ hồn ai.
Phận đời ai ơi,
ôi ! phận đời ai ơi,
mồ côi Quê Hương nhục hình.
Nếu một mai Đất Nước không còn.
Thân phận đời mình là mồ côi Quê Hương.
Mồ côi Quê Hương,
ôi ! Mồ côi Quê Hương,
ôi! Việt Nam ơi …
Con cúi đầu xin lỗi Quê Hương.
Xin lỗi Mẹ … Việt Nam ôi ….
Khả Quỳnh 05-02-2016:10:30 Meerbusch
ThíchThích