Ðường Về nối mãi khúc mù tăm!

Hiếm, để nhận ra, giữa dòng hưng ca… người nhạc sĩ cúi mặt, buồn!

Tấm ảnh do nhạc sĩ Tuấn Khanh ghi lại thời khắc Việt Dzũng đứng lặng thầm, khi bài hát của mình vừa được bè bạn cao cung lên, mà niềm riêng lặng xuống…

Ðường Về nối mãi khúc mù tăm!

22 tháng 12, 2013
UYÊN NGUYÊN

 

NGUYỄN ÐÌNH BỔN: NGƯỜI VIỆT BẤT HẠNH – Dù không quen biết anh Việt Dzũng, nhưng khi nghe anh mất khá đột ngột, tôi cũng cảm thấy buồn, khi nghĩ về những bất hạnh và ly tán còn xa thăm thẳm của rất nhiều, rất nhiều người Việt chúng ta, tại Việt Nam hay trên khắp thế giới hiện nay.

Gạt bỏ ra ngoài những động lực chính trị, thì nhớ quê, trở về quê, được gặp lại người thân, hoặc đơn giản là được nhìn lại một kỷ niệm mơ hồ nào đó như con sông, góc phố… là một nhu cầu có thật, đôi khi mãnh liệt. Với người Việt, bởi đất nước quá tang thương vì chiến tranh, cuộc sống có quá nhiều ký ức, sự ra đi phần lớn là bắt buộc chứ không phải tự nguyện, tôi tin rằng nhu cầu về thăm quê khi ly hương hay khi phải sống lưu vong là rất thôi thúc, có khi còn cao hơn mọi dân tộc khác trên thế giới này. Nhưng gần 40 năm sau cuộc đại loạn, có những người một lòng với quê hương đã vĩnh viễn nhắm mắt ra đi mà không một lần có thể nhìn thấy nó, mà Việt Dzũng là một trường hợp tiêu biểu!

Lại có những người đang sống ở nước ngoài, làm những công việc bình thường nhưng chỉ cần viết ra hay phát biểu những điều mà nhà cầm quyền trong nước xem như “bất lợi” thì kể như con đường về quê cũng đóng lại không biết đến bao giờ. Rồi lại có những người trong nước, chỉ là văn nghệ sĩ, cũng bị thu giữ hộ chiếu, dù có khi chuyến xuất ngoại của họ là để thăm thân nhân bởi các anh đã viết, đã đăng trên internet những tác phẩm “ngoài vòng cương tỏa”!

Những hành xử như vậy tất nhiên là đi ngược với tuyên bố về quyền con người, nhưng nó cũng hăm dọa khá hữu hiệu, bởi nếu muốn từ ngoại quốc về Việt Nam hay ngược lại, tốt nhất hãy im miệng… Tôi có những người bạn đành im miệng như vậy, và tôi thông cảm với họ!

Lại một buổi sáng Chủ nhật nghĩ về những điều không vui!



Chuyên mục:Thân hữu, Độc thoại

Thẻ:, ,

1 reply

  1. Đối với Nhạc sĩ Việt Dzũng thì đường về quê hương đã không còn nữa…Nhưng tất cả những gì Nhạc sĩ đã cống hiến cho nền âm nhạc VN và đấu tranh cho một nước VN tự do – dân chủ – nhân quyền sẽ mở ra một đường về quê hương ngạo nghễ cho tất cả con dân nước Việt yêu chuộng tự do- dân chủ – nhân quyền trên khắp thế giới. Nguyện xin tất cả chúng ta hãy biến niềm tiếc thương vô hạn về sự mất mát này thành hành động tích cực và cụ thể tiếp tục công cuộc đấu tranh cứu nước của Nhạc sĩ Việt Dzũng.
    Mong lắm thay!
    Trần Xuân Thụy

    Thích

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: