Tâm Chánh: Ăn Theo, Ký Ức Chùa

Nhà báo Tâm Chánh (Ảnh: Uyên Nguyên) Mình hồi nhỏ theo bà và mẹ đi chùa, đọc theo và thuộc nhiều kinh kệ, quan sát và làm theo nghi thức cả một buổi nhật tụng. Hồi ấy mình từng lập bàn thờ Phật ở nhà, ở trong tù, tự chủ trì được cả một buổi cầu siêu cầu an, được các thầy quí mến, từng … Đọc tiếp Tâm Chánh: Ăn Theo, Ký Ức Chùa

Hồ Ðình Nghiêm: Ngọc Châu

Liên Hoa Thi,, tác phẩm của nhà thơ Luân Hoán, Nhân Ảnh xuất bản, 2019 Gia đình tôi theo đạo (nếu có thể xem đó là đạo) thờ cúng ông bà. Góc khuất trong nhà, khuất nhưng cao ráo sạch sẽ nhất, đặt để một cái bàn khá lớn dùng chưng ảnh những người đã khuất núi, bày biện hoa quả lễ vật nhang đèn … Đọc tiếp Hồ Ðình Nghiêm: Ngọc Châu

Vĩnh Hảo: Sống Hòa

Nhà văn Vĩnh Hảo (Ảnh: Uyên Nguyên)   Khó giữ được tâm an khi con người và thế giới chung quanh thường xuyên chuyển động, loạn động… Tâm dễ vọng động khi quan sát, lắng nghe hình ảnh, âm thanh, tin tức (tốt hay xấu, lành hay dữ, vui hay buồn)… dù chỉ gián tiếp qua một màn ảnh nhỏ nơi bàn viết. Tâm cũng … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Sống Hòa

Nguyễn Văn Hải (Ðiếu Cày): Cuộc Chiến Sau Song Sắt

Nhà báo Ðiếu Cày Nguyễn Văn Hải (ảnh: Uyên Nguyên) Hai án tù tổng cộng 14,5 năm và 5 năm quản chế với gần 7 năm trải qua 11 nhà tù cộng sản, tôi đã hai lần tuyệt thực để phản đối chế độ giam giữ phi nhân và những vi phạm pháp luật của giai đoạn tạm giam cho đến án tù chính thức. Người … Đọc tiếp Nguyễn Văn Hải (Ðiếu Cày): Cuộc Chiến Sau Song Sắt

Võ Ðắc Danh (bút ký): Ðất Thủ Thiêm

Nhà văn Võ Ðắc Danh (Ảnh: Uyên Nguyên) I. GIẤC NGỦ TRĂM NĂM Tôi đã bỏ ra một thời gian khá lâu để sưu tầm tài liệu liên quan đến lịch sử vùng đất Thủ Thiêm, nhưng hầu như không tìm thấy tư liệu nào để có thể gọi là “bề dầy lịch sử ” của vùng đất nầy ngoài một vài trận chiến thời … Đọc tiếp Võ Ðắc Danh (bút ký): Ðất Thủ Thiêm

Trần Trung Ðạo: Thức Dậy Ði/Rise Up

RISE UP VuongThanh’s translation of the poem “Thức Dậy Đi” by Trần Trung Đạo The sun has just risen from the other side of the ocean Or is it the fire from the East signaling a change in the season Rise up o my brothers and sisters, the hour has come Mother Vietnam have been crying for a long time, Do you not know? Rise … Đọc tiếp Trần Trung Ðạo: Thức Dậy Ði/Rise Up

Tâm Huy Huỳnh Kim Quang: Người Áo Lam: Anh Chị Nghĩ Gì, Làm Gì Khi Đã Một Lần Khoác Chiếc Áo Lam và Cài Hoa Sen Trắng 

Cư sĩ Tâm Huy Huỳnh Kim Quang (Ảnh: Uyên Nguyên)   (Bài nói chuyện tại Trại Tình Lam, Hội Ngộ Cựu Đoàn Viên Long Hoa Liên Châu 2018)   Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Kính bạch chư Tôn Đức, Thưa quý anh chị em, Thật là niềm vinh dự và nỗi vui mừng lớn lao cho tôi khi gặp lại anh … Đọc tiếp Tâm Huy Huỳnh Kim Quang: Người Áo Lam: Anh Chị Nghĩ Gì, Làm Gì Khi Đã Một Lần Khoác Chiếc Áo Lam và Cài Hoa Sen Trắng 

Vĩnh Hảo: Ký Ức Một Ngày Nhàn

Nhà văn Vĩnh Hảo (Ảnh: Uyên Nguyên, 2018) Trời mù mù. Gió lành lạnh. Mây đen vần vũ nửa bầu trời phương đông. Đàn chim sẻ đã về lại trên cây sồi của nhà hàng xóm, ríu rít. Hương bạch đàn thỉnh thoảng quyện theo gió, mang về đây ký ức một thời tuổi trẻ trên vùng đất cằn cỗi quê hương… Hương đồng nội … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Ký Ức Một Ngày Nhàn

Nguyên Giác: Chùa Vắng Trong Đặc Khu

  Chùa vắng, là nói chùa không có tăng sĩ. Đặc khu là nói về Xishuangbanna Dai Autonomous Prefecture ở vùng cực nam tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Có thể phiên âm Xishuangbanna là Tây Song Bản Nạp, và Dai là chỉ về sắc tộc Thái. Prefecture là đơn vị hành chánh được cai trị theo quy chế đặc biệt, nằm dưới cấp tỉnh, nhưng … Đọc tiếp Nguyên Giác: Chùa Vắng Trong Đặc Khu

Vĩnh Hảo: Ký Ức Một Ngày Nhàn

Trời mù mù. Gió lành lạnh. Mây đen vần vũ nửa bầu trời phương đông. Đàn chim sẻ đã về lại trên cây sồi của nhà hàng xóm, ríu rít. Hương bạch đàn thỉnh thoảng quyện theo gió, mang về đây ký ức một thời tuổi trẻ trên vùng đất cằn cỗi quê hương… Hương đồng nội ngan ngát mùi rơm rạ và mùi nắng … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Ký Ức Một Ngày Nhàn

Trần Trung Ðạo: Gầy Dựng Lại Những Gì Ðã Mất

Tám ngày ở Bắc California, tôi chụp ít nhất vài trăm bức ảnh ở nhiều nơi ghé lại và nhiều chặng đường đã qua. Trên chuyến bay đêm về lại Boston, không ngủ được, đem hình ảnh, cả từ máy Nikon lẫn Iphone, ra xem và tự hỏi, nếu phải chọn một hay vài bức ảnh mà mình thích nhất sẽ là những bức ảnh … Đọc tiếp Trần Trung Ðạo: Gầy Dựng Lại Những Gì Ðã Mất

Uyên Nguyên: “Qua bến đời dâu bể/Thánh ca làm ráo lệ”*

Thời gian mới ra tờ báo Saigon Post, bác Mật Nghiêm Ðặng Nguyên Phả kéo tôi về làm việc trong tòa soạn. Thuở đó gặp Chú Huy Trâm và biết ký giả Nguyên Huy, là những cộng sự thường trực của bác Phả. Ngoài ra còn có một Chị thư ký nữa, sau ngày tờ báo đóng cửa, thỉnh thoảng vẫn gặp nhau trên phố … Đọc tiếp Uyên Nguyên: “Qua bến đời dâu bể/Thánh ca làm ráo lệ”*

Uyên Nguyên: Văn Công Mỹ, Bài Lục Bát Rong Buồn

Dạo Ðàn Bên Sông, Thơ Văn Công Mỹ – Lotus xuất bản, 2014, tại Hoa Kỳ Ðọc bài Rong Buồn trong tập thơ ‘Dạo đàn bên sông’ của Văn Công Mỹ 1. Ở xa về thăm nhà, vài bận ghé vào ‘Sông Trăng,’ nhưng thuở đó đâu biết anh là chủ nhân, càng không biết chủ nhân là một nhà thơ. Bến sông mùa trăng, những … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Văn Công Mỹ, Bài Lục Bát Rong Buồn

Như Quỳnh de Prelle: Mùa hè nằm ngang và ưỡn ngực

Như Quỳnh de Prelle, cung Bảo Bình, hiện tại đang sống và làm việc tại Brussels, vương quốc Bỉ. Đã từng là nhà sản xuất phim độc lập và viết kịch bản, làm truyền thông và viết báo tại Việt Nam. Học bổng về Sản xuất phim và kịch bản phim, Dự án điện ảnh Quỹ Ford tại Hà Nội, 2008-2009. Cử nhân chuyên ngành … Đọc tiếp Như Quỳnh de Prelle: Mùa hè nằm ngang và ưỡn ngực

Uyên Nguyên – Có khác gì không, ‘ngày tận thế?’

Ðạo gia có câu: ‘Ðại tử nhất phiên,’ mỗi ngày đều chết đi. Nghĩa là mỗi ngày ta phải tự làm mình ‘chết’ đi, để làm mới lại mình. Và mới, theo nghĩa tích cực. Hay còn có cách nói khác nữa, là hôm nay chúng ta hãy sống như thể là ngày mai sẽ chết. Ý cũng cùng một nghĩa tích cực, là nhắc nhau sống thật tốt … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Có khác gì không, ‘ngày tận thế?’

Uyên Nguyên – Chỉ mong cho đời, một chút vui…

1. Gặp Tâm Thường Ðịnh và Anh Nguyên Giác. Ngày chớm Xuân phố nhỏ đông người. Niềm vui mỗi ngày nghèo hơn, thành ra những lúc ngồi lại với nhau như tối hôm nay, chân chẳng muốn rời. Dù biết thời gian không thể níu, băng băng trượt dài, tôi như con tàu lướt đi trên sóng, định mệnh treo trên đỉnh vô thường. Chân dung … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Chỉ mong cho đời, một chút vui…

Uyên Nguyên – Dòng nhạc Tuấn Khanh: Vàng Ðông hoa lá đợi Xuân về…

  Nhạc sĩ Tuấn Khanh (Ảnh: Uyên Nguyên) Con người ấy không nói đùa, quanh quanh những buổi chuyện vãn, dù làm rộ lên tiếng cười, là một bận khiến mình nghĩ, suy. Tiếng cười nhũng nhượi thời “đói khát niềm tin!” Ðã một thời, người ta không thể viết, đành phải vẽ! Một thời, không thể viết và nói, người ta nghêu ngao hát. Hát … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Dòng nhạc Tuấn Khanh: Vàng Ðông hoa lá đợi Xuân về…

Uyên Nguyên – Tháng 5 ghét và, thương…!

  theo ta cùng những tháng, năm… Ðúng một năm, sau ngày anh Ðại vĩnh viễn ra đi, Nội của tôi cũng ngã bệnh rồi mất! Ðiều trùng hợp ngẫu nhiên là cả hai đã không hẹn, mà xa lìa cõi tạm này trong cùng một khoảng thời gian tháng 5, nên bỗng dưng là, tháng 5 đáng ghét và đáng thương, bởi tháng 5 của … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Tháng 5 ghét và, thương…!