Nguyễn Thị Thanh Bình phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Tấn Cứ: Những Trăn Trở Tháng Tư

Nhà thơ Nguyễn Tấn Cứ (Ảnh FB/NTC) Sau 44 năm không còn tiếng súng đạn pháo, liệu tháng tư 1975 trong lòng bạn vẫn còn là tháng tư đen, và mỗi người trong chúng ta dường như đều có mỗi cách riêng để nghĩ về hoặc truy điệu cho Ngày 30/4 chăng? Ví dụ bạn có cảm hứng sáng tác một chút thơ “riêng tư” … Đọc tiếp Nguyễn Thị Thanh Bình phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Tấn Cứ: Những Trăn Trở Tháng Tư

Nguyễn Tấn Cứ: Phúng Dụ Mùi Thiền

Thiền là zì… một câu hỏi hay một câu trả lời. Một Công án hay một phúng dụ hư vô bất chợt thảng hoặc hay một suy nghĩ vu vơ tầm phào của một trạng thải đang rơi vào tuyệt vọng. Hay là sự bất bạo động trong một thân xác bạo động. Đôi khi anh đã cố gắng để hiểu nó một cách thấu … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ: Phúng Dụ Mùi Thiền

Thơ Nguyễn Tấn Cứ: Tự Do Cho Sớm Mai (Lotus xuất bản, 2018)

Stéphane Mallarmé: không thể cố gắng để làm một bài thơ. Ở xứ sở chúng ta, vô số nhà thơ đã thành danh hay chưa thành danh, ngày ngày cặm cụi gắng sức làm thơ để có thơ thường xuyên xuất hiện trên các trang báo văn nghệ, trong những tập thơ. Nguyễn Tấn Cứ nhất thiết không có mặt trong vô số nhà thơ … Đọc tiếp Thơ Nguyễn Tấn Cứ: Tự Do Cho Sớm Mai (Lotus xuất bản, 2018)

Uyên Nguyên: Chữ Nghĩa Nguyễn Tấn Cứ: Tự Do Cho Sớm Mai

Thơ Ngguyển Tấn Cứ – TỰ DO CHO SỚM MAI Lotus Media xuất bản lần đầu tiên tại Hoa Kỳ, 2017 Bìa và trình bày: Uyên Nguyên —————— Một trong những cây viết trong ngoài nước phản kháng chế độ đương tại Việt Nam, Nguyễn Tấn Cứ viết rất bộc trực, thẳng thừng. Cứ can đảm, dũng lực ở chỗ biết những gì mình viết rất … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Chữ Nghĩa Nguyễn Tấn Cứ: Tự Do Cho Sớm Mai

Nguyễn Tấn Cứ: Tuấn Khanh, nhạc sĩ phản kháng trên đầu con chữ

Tuấn Khanh (ảnh: Uyên Nguyên) Có thể xem Tuấn Khanh là một nhạc sĩ phản kháng khi anh bật lên ca khúc “Hãy gấp trang báo, tắt TV” để dấn thân vào màn đêm gai góc đáng sợ, như một tiếp nối không ngừng từ âm vang của nhạc trẻ trong thập niên 90 đầy cô đơn khắc khoải. Thế hệ phải gánh chịu nhiều … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ: Tuấn Khanh, nhạc sĩ phản kháng trên đầu con chữ

Nguyễn Tấn Cứ: Văn Ngân Hoàng, Tiếng Ca Ðêm Không Mùa

Ca sĩ Vân Ngân Hoàng (ảnh: Nguyễn Tấn Cứ) SÀI GÒN (NV) – Em có nhớ hai ‘mini show’ này, một ở Hội An và một ở Sài Gòn, khi mà Văn Ngân Hoàng tự giới thiệu mình như một giọng ca lạ trong đêm tối? Khi mà những người khác đang phải hối hả tìm mọi cách để nổi tiếng như loài thiêu thân … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ: Văn Ngân Hoàng, Tiếng Ca Ðêm Không Mùa

Nguyễn Tấn Cứ – Hãy Trả Lời Tôi Ði…

Có Đất Nước nào khốn nạn như đất nước tôi không Có dân tộc nào đau khổ như dân tộc tôi không Có quê hương nào thảm thiết như quê hương tôi không Có người lính nào cô đơn hiu quạnh như người lính của tổ quốc tôi không Họ chưa đánh đã tan xác chưa lâm trận đã vong hồn Ai trả lời dùm … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ – Hãy Trả Lời Tôi Ði…

Nguyễn Tấn Cứ – Chúng Mầy Ðang Làm Gì

Chúng mầy đang làm gì Với những con cá chết Chúng mầy có bí mật gì với những con cá sống Chúng mầy cần gì khi tấn công nhân dân chúng mầy muốn gì Khi đạp vào mặt Nhân dân Chúng mầy là ai mà vũ trang tận răng với roi điện dùi cui xe thùng còng số 8 Với trẻ thơ Chúng mầy cũng … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ – Chúng Mầy Ðang Làm Gì

Nguyễn Tấn Cứ – Đất Nước Của Những Cơn Giận

Nhà thơ Nguyễn Tấn Cứ (ảnh: Face Book Nguyễn Tấn Cứ) Được ngóc đầu lên từ những con rắn Luôn ước mơ được biến thành rồng Từ cỏ dại mộng thành bông Luôn khát khao Hoa nỡ tràn trên sa mạc Và quẩn quanh như một con lạch Luôn muốn được thành sông Một Đất nước của Tự Do Giả hình Thoát thân từ nô … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ – Đất Nước Của Những Cơn Giận

Nguyễn Tấn Cứ – Trên nhánh sông đời tôi, quẩn quanh…

Sông Trường Giang – Tam Kỳ (Ảnh: Duy Khánh Lê) Lòng như mưa sớm trong chiều muộn Trưa nắng tinh mơ một nỗi buồn Lòng như mây trắng trời xanh nhạt Chỉ muốn lên đường ôi bốn phương Không muốn lên đường sao vẫn đi Vẫn thương chim én mãi bay hoài Vẫn thương cánh cửa đời đang khép Nhốt chặt trong phòng hương phấn … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ – Trên nhánh sông đời tôi, quẩn quanh…

Suy cho cùng, chúng ta phải viết

Rainer Maria Rilke (1875 – 1926) – Hình: internet   Bạn nói, bây giờ ở Việt Nam đi qua cây cầu nào cũng sợ! Suy cho cùng, cây cầu mà bạn cần phải vượt qua là thân phận chính mình. Cả nước vài chục triệu dân, vẫn phải cúi đầu với một “nhóm nhỏ hưởng lợi ích to.” Tôi muốn nói về cây cầu vượt cho thân phận … Đọc tiếp Suy cho cùng, chúng ta phải viết

Nguyễn Tấn Cứ, chơi thơ lút cán đời mình…

Ðọc thơ Nguyễn Tấn Cứ đăng trên các diễn đàn Tiền Vệ, Da Màu, Văn Chương Việt   Như tiếng chát vỗ trên da thịt của gã say tình, thơ Nguyễn Tấn Cứ là thanh âm, ảnh chiếu đam mê của đời sống tục lụy, nhưng nhờ thơ, mà thơ mộng. Mưa mưa bạc bạc vàng vàng Xanh xanh biếc biếc một hàng cô đơn Hoa hoa lá … Đọc tiếp Nguyễn Tấn Cứ, chơi thơ lút cán đời mình…

trôi theo dòng sông thức động

Buổi chiều cà phê một mình, và đọc thơ Nguyễn Tấn Cứ.   Gì thì gì hoa xuân vẫn úa trên cành xuân tình yêu đôi lứa rồi cũng vàng vọt theo. Buổi chiều nơi quán vắng anh ngồi một mình giữa hai hàng ghế buồn thiu như mộ bia sắp. Ván cờ tàn người đã quay đi không tiếc rẻ, mà lòng còn man man mộng tạc thù! Ly … Đọc tiếp trôi theo dòng sông thức động

Ðất nước của những cơn giận*

Nhân đọc thơ của nhà thơ Nguyễn Tấn Cứ và, xem ảnh của anh Ngh. Crr 1. Ðọc bản tin của phóng viên Nguyễn Linh, nhật báo Người Việt, tôi biết sẽ có một buổi triển lãm nghệ thuật nhiếp ảnh mang chủ đề ‘Việt Nam 1969-1970,’ thời của chiến tranh! Song, như lời ông Michael Burr, một cựu chiến binh từng tham chiến tại Việt Nam và cũng … Đọc tiếp Ðất nước của những cơn giận*