Uyên Nguyên: Ngôn Ngữ và Văn Hóa: Tầm Quan Trọng của Xuất Bản Việt

Xuất bản, dù trong thời đại nào vẫn luôn là biểu tượng cho khả năng sáng tạo, bảo tồn và truyền đạt của nhân loại. Không đơn giản chỉ là một phương tiện giao tiếp hay một ngành công nghiệp, xuất bản là nhịp cầu nối liền trí tuệ của con người qua các thế hệ, là nơi tinh thần, khát vọng và văn hóa … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Ngôn Ngữ và Văn Hóa: Tầm Quan Trọng của Xuất Bản Việt

Viện Đại Học Vạn Hạnh Saigon, Việt Nam 1964-1975

Tiến Trình Thành Lập Và Phát Triển  Viện Đại Học Vạn Hạnh được thành lập năm 1964, là một cơ sở giáo dục cấp đại học đầu tiên của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, và là hậu thân của Viện Cao Đẳng Phật Học, được hợp thức hoá bằng Nghị Định số 1805-NĐ/PG/NĐ ngày 17 tháng 10 năm 1964 của Bộ Giáo … Đọc tiếp Viện Đại Học Vạn Hạnh Saigon, Việt Nam 1964-1975

Uyên Nguyên: 20/10, Ngày Phụ Nữ Việt: ‘Phái đẹp chẳng thèm ưu tiên*’

Nhân đọc bài của Nguyễn Ðình Bổn, trên trang Facebook   Hôm nay 20 tháng 10, Ngày Phụ Nữ Việt Nam, bỗng nhớ trong số entry cũ có chép giữ một bài thơ của Trương Phước Lai, đăng trên trang Văn Chương Việt hai năm trước đây. Bài có đoạn: “… chỉ giản đơn điều ước Nước Việt mình, xuất khẩu gì cũng tăng trừ ‘gái’ (chị em thôi xếp … Đọc tiếp Uyên Nguyên: 20/10, Ngày Phụ Nữ Việt: ‘Phái đẹp chẳng thèm ưu tiên*’

Uyên Nguyên – Father’s Day, ngày đã lặng lẽ…

Thi sĩ Viên Linh, Chủ nhiệm kiêm chủ bút Nguyệt San Khởi Hành, USA (ảnh: Uyên Nguyên) Có một bài thơ khóc con… 1. Ðọc văn học sử Việt Nam, thời Minh Mạng, có kẻ khóc vợ, mà khóc như thủ khoa Bùi Hữu Nghĩa 裴有義 (1807-1872), hiệu Nghi Chi (儀之), thì nghĩ trước sau chắc chẳng ai bằng! Ðất không phải chồng, sao em gởi … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Father’s Day, ngày đã lặng lẽ…

Uyên Nguyên – Quách Thoại, một hồn thơ tức tưởi

  Tóc xanh tươi ta vội vã lên đường (Quách Thoại) Chưa hẳn buổi ấy, ra đi sớm sủa, là bất hạnh! Yểu mệnh, có thể là điều đã khiến chúng ta kinh hãi, nhưng với Quách Thoại thì hình như ông chỉ xem nó như một lần hạ màn cuối tuồng, nói theo cách của nhà văn Mai Thảo: Hạ màn, thế kỷ hết … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Quách Thoại, một hồn thơ tức tưởi

Uyên Nguyên – Huyền thoại chiến tranh

Memorial Day 2012, tạ ơn ai đã nằm xuống vì giấc mơ hòa bình…   Ðồng đội (ảnh Uyên Nguyên) Ở đây hoa, lá, cỏ tươi màu Những nấm mồ vẫn mới tinh niềm đau Người mãi mê bắt đền nhau bằng máu. Ai cũng chết, chỉ chiến tranh không chết! Nghĩa trang Quân Ðội Ðồi Hồng, 2012 Đọc tiếp Uyên Nguyên – Huyền thoại chiến tranh

Uyên Nguyên – Chỉ mong cho đời, một chút vui…

1. Gặp Tâm Thường Ðịnh và Anh Nguyên Giác. Ngày chớm Xuân phố nhỏ đông người. Niềm vui mỗi ngày nghèo hơn, thành ra những lúc ngồi lại với nhau như tối hôm nay, chân chẳng muốn rời. Dù biết thời gian không thể níu, băng băng trượt dài, tôi như con tàu lướt đi trên sóng, định mệnh treo trên đỉnh vô thường. Chân dung … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Chỉ mong cho đời, một chút vui…

Uyên Nguyên – Trèo qua hết đỉnh cô liêu

Cớ sao thiên hạ người ta Vẫn chưa tròn một Quê-Nhà-Bao-Dung? (lục bát Hoài Khanh)    1. Ngày chia nửa ngôi thời gian, nắng tràn hết về trên thửa sân vắng. Sư trụ trì đi xa, duy chỉ có hai ông Thiện và Ác oai nghi đứng hai bên lối vào, vì sự đời có điều thiện ác thật, song cửa từ bi thì không … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Trèo qua hết đỉnh cô liêu

Uyên Nguyên: Những ân tình một thuở, khôn khuây!

Mùa Xuân, nhớ Anh Thiêng! Bao năm lỡ hẹn, với chính mình! Mỗi độ Xuân sang, là mỗi lần nhớ đến Anh, là mỗi lần muốn viết xuống một điều gì giữ lại, dù có thể chỉ cho riêng mình, muốn ôm ấp mãi, bao ân tình một thuở khôn khuây! Anh có ‘Mười Năm Yêu Em,’ còn bằng hữu thương Anh có hơn mười … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Những ân tình một thuở, khôn khuây!

Khi Hiến Pháp là lưỡi dao trong tay kẻ bá đạo

Ghi chép báo chí: Bài tiếp theo Một Hiến Pháp vi phạm Nhân Quyền   Trở lại với câu chuyện “Hiến Pháp Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.” Ngay từ buổi ấy, 23 tháng Tư, 1977, một nhóm Luật sư gồm 10 người đã tập trung tại nhà thờ Ðức Bà, phát loa tuyên bố “Tuyên Ngôn Nhân Quyền Của Những Người Việt Nam … Đọc tiếp Khi Hiến Pháp là lưỡi dao trong tay kẻ bá đạo

Duy Ngã Độc Tôn – 惟我獨尊

1. Mãi mê làm việc, nhác thấy đồng hồ còn vài phút là đúng 4:00 giờ chiều, biết đã trễ rồi, nên đành hủy cuộc hẹn khám bác sĩ. Tất nhiên ai chả biết là điều không nên, nhưng chừng mươi năm nay mình chẳng quan tâm đến việc khám sức khỏe định kỳ. Không phải sợ chết, mà kỳ thực sợ khi đi khám, … Đọc tiếp Duy Ngã Độc Tôn – 惟我獨尊

Từ “giải phóng thành đô, 1954” đến “giải phóng, 1975”

Với Bạch Xuân Phẻ, Phú Xuân và chị Trịnh Thanh Thủy Sacramento, CA, tháng 9, 2014 1. Hôm lên San Jose tiễn Anh Nguyễn Xuân Hoàng xong, ngày sau Bạch Xuân Phẻ đưa tôi và chị Trịnh Thanh Thủy xuống Scramento Downtown thăm đài tưởng niệm cựu quân nhân Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Nam. Khác với nhiều nơi, tượng đài còn ghi khắc hình ảnh … Đọc tiếp Từ “giải phóng thành đô, 1954” đến “giải phóng, 1975”

Thờ khúc củi khô

離相離名如不稟 Li tướng li danh như bất bẩm Lìa tướng lìa danh như chẳng nhận Thiền Tổ Lâm Tế   Thời loạn, giặc giã vây hãm biên cương, dân tình hoang man đói nghèo. Khắp nơi chùa thay phiên dựng to và đúc tượng lớn cho bá tánh ngày đêm cầu quốc thái, dân an. Một hôm, Ðệ tử chẳng quản nhọc, trèo qua mấy ngọn núi lớn, … Đọc tiếp Thờ khúc củi khô

Mặt trái của kỷ lục Guinness “chùa to”

Hình: Phật tử Việt Nam   Tôi là một Phật tử, nhưng ai đó vừa khoe Việt Nam khánh thành chùa có ngôi chánh điện lớn nhất, đạt kỷ lục Guinness. Chợt thấy buồn! Trộm nghĩ, một cô thí sinh đi thi hoa hậu, người ta không chỉ xét về cái đẹp bề ngoài mà thôi. Guinness trong ý nghĩa này, ghi nhận cái “nhất,” cũng chẳng … Đọc tiếp Mặt trái của kỷ lục Guinness “chùa to”

Nỗi nhớ nào rơi trên ngày tháng cuối…

1. “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…,” nhưng những bản tin buổi sáng dễ khiến mình vui được như lời họ Trịnh nói. Xa xa đã nghe vọng tiếng bom đạn, những kẻ hiếu chiến đang chuẩn bị cho một cuộc tàn sát, nhân loại hâm hấp lên cơn sốt. Dù mỗi dân tộc có khác, vẫn máu cùng đỏ và nước mắt mặn. 2. Buổi sáng chú Phước … Đọc tiếp Nỗi nhớ nào rơi trên ngày tháng cuối…

Nghe than mà đau thấu trời!

Hình: Internet   Ở đây đơn cử vài lời ai oán nghe nát lòng mà mình lượm lặt từ Facebook của nhiều người đã thốt lên. Nhưng không liệt nó thuộc kiểu “những câu nói hay nhất trong ngày.” Vì hay thì có hay thật đấy, nhưng khi nó là chuyện có thật, thì chẳng hay ho gì cho cái đất nước chúng ta và người dân Việt Nam. Dù vậy, cũng nên lắng nghe để cùng … Đọc tiếp Nghe than mà đau thấu trời!

Sao còn không mau, biết sợ?

  1. Hôm qua mình nằm mơ, thấy có người đi từ trên núi xuống, dẫn theo một đoàn người hơn vạn. Trong màn sương dày đặt huyền thoại, tiếng viên tướng quân rầu rầu: “Hãy thiêu đốt chúng tôi, rồi đem tro rải ra ngoài biển đảo Hoàng, Trường Sa; một chút rải lên những vùng đất mầu mỡ tài nguyên quốc gia Bauxite; và dành … Đọc tiếp Sao còn không mau, biết sợ?

Vượt trên thân phận của mỗi cá nhân

Leadership is solving problems. The day soldiers stop bringing you their problems is the day you have stopped leading them. They have either lost confidence that you can help or concluded you do not care. Either case is a failure of leadership – Colin Powell   1. Mình với Bảo đi xa nên về muộn. Chú Quan gọi phone bảo thôi, đừng đến. Chú kể qua … Đọc tiếp Vượt trên thân phận của mỗi cá nhân