Cần gì đến ai coi thường mình!?

Hôm qua viết cái status về VNA trên blog, hôm nay được đọc bản tin trên nhật báo Người Việt Online. Nhận xét của Cục Trưởng Hàng Không Việt Nam tất nhiên là có cơ sở. Ðó là hệ lụy của tệ nạn tham nhũng. Biết rồi, nói mãi. Vấn đề là, rồi sao nữa? Chuyện sai trái của người mình ở Nhật hay ở nhiều … Đọc tiếp Cần gì đến ai coi thường mình!?

Ðến nước này, buôn cái gì cũng chẳng thể xấu hơn!

Chỗ này không thể nói lý. Hồi xảy ra vụ 9/11, ai cũng ức. Nhưng không phải sau đó gặp người Trung Ðông thì mình đâm ra không ưa, dù thái độ dè chừng vẫn là điều dễ hiểu. Nhất là mỗi lần có dịp đi đâu đó, bằng phi cơ. Cái lúc hai tòa nhà World Trade sụp xuống trên màn hình tv, tôi … Đọc tiếp Ðến nước này, buôn cái gì cũng chẳng thể xấu hơn!

Mặt trái của kỷ lục Guinness “chùa to”

Hình: Phật tử Việt Nam   Tôi là một Phật tử, nhưng ai đó vừa khoe Việt Nam khánh thành chùa có ngôi chánh điện lớn nhất, đạt kỷ lục Guinness. Chợt thấy buồn! Trộm nghĩ, một cô thí sinh đi thi hoa hậu, người ta không chỉ xét về cái đẹp bề ngoài mà thôi. Guinness trong ý nghĩa này, ghi nhận cái “nhất,” cũng chẳng … Đọc tiếp Mặt trái của kỷ lục Guinness “chùa to”

Việt Nam: Thời gì, một lớp phản kháng, một lớp nổi loạn?

Không phải lâu lâu, mà rất thường xuyên, tôi đọc phải những tựa báo kiểu này: “cư dân mạng phẫn nộ…” Ví dụ: 1. Cư dân mạng phẫn nộ khi tìm ra Facebook của bảo mẫu đày đọa trẻ 2. Dân mạng phẫn nộ clip chồng đánh vợ dã man giữa đường 3. Thầy giáo tát học sinh thủng màng nhĩ, dân mạng phẫn nộ … Đọc tiếp Việt Nam: Thời gì, một lớp phản kháng, một lớp nổi loạn?

Suy cho cùng, chúng ta phải viết

Rainer Maria Rilke (1875 – 1926) – Hình: internet   Bạn nói, bây giờ ở Việt Nam đi qua cây cầu nào cũng sợ! Suy cho cùng, cây cầu mà bạn cần phải vượt qua là thân phận chính mình. Cả nước vài chục triệu dân, vẫn phải cúi đầu với một “nhóm nhỏ hưởng lợi ích to.” Tôi muốn nói về cây cầu vượt cho thân phận … Đọc tiếp Suy cho cùng, chúng ta phải viết

“Thôi, anh cứ đi…”

1. Tình cờ tôi nghe được từ người con gái trẻ và đẹp lúc cô kể lại cho đồng nghiệp nghe. Cô hãnh diện vì vừa trị tội người đàn ông vô ý đụng xe của cô sáng nay trên đường đi làm. Tôi không biết người đàn ông bây giờ ra sao, nhưng theo cách cô gái trẻ và đẹp nói, khi xe bị … Đọc tiếp “Thôi, anh cứ đi…”

Uyên Nguyên: Chuyện những cây cầu đã gãy

1. Mậu Thân 1968, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng sáng tác ca khúc “Chuyện một cây cầu đã gãy.” Năm 2010, trong một bài viết nhà thơ Du Tử Lê nhắc lại: Trước biến cố kinh hoàng, được biết dưới tên đơn giản là “Tết Mậu Thân Huế, 1968,” một thành phố tựa mối tình đầu của ông, đồng thời cũng là nơi tiếp giáp … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Chuyện những cây cầu đã gãy

Trước tòa án Nhân dân: Ðảng liệu mà trả lời!

1. Tình huống này, tướng Ngọ chết. Thật hay là giả, tự nhiên hay bắt chết, đều không có lợi cho đảng. Thứ nhất, nhân dân nghĩ đảng giết. Thứ hai, nhân dân càng muốn đảng phải làm cho ra lẽ. Trước đây đảng chỉ có trách nhiệm “diệt trừ tham nhũng” qua đại án Vinalines. Nay đảng phải gánh thêm bổn phận chứng minh … Đọc tiếp Trước tòa án Nhân dân: Ðảng liệu mà trả lời!

Trót “ăn cơm chúa, múa tối ngày”

  1. Bằng tất cả mọi thủ đoạn hạ cấp, họ trấn áp nhân dân bày tỏ lòng yêu nước. 35 năm trước có một đoàn quân xâm lược bị đánh bật ra khỏi vùng biên cương, nhưng thời gian mười sáu ngày đủ để họ tàn sát dân lành và tàn phá một vùng địa đầu quê hương. Nhưng yếu tính “tàn sát” chưa … Đọc tiếp Trót “ăn cơm chúa, múa tối ngày”

Hay hơn “Bên Thắng Cuộc”

Có cái chết để ươm mầm sự sống Có đau thương thắp lửa mặt trời (Vũ Hoàng Chương) 1. Ở đây không phải là một câu chuyện hư cấu, mà đã thành huyền thoại. Sâu thẳm hơn, nó là một Công Án. Thiền sư Tetsugen Doko (1630-1682) quyết định ấn tống kinh Phật bằng Hán ngữ. Bản in tạng kinh cần phải được khắc sáu ngàn bản gỗ. … Đọc tiếp Hay hơn “Bên Thắng Cuộc”

Sống không chỉ cần ăn, uống thôi!

Hình (internet): Anh Hồ Kim Hậu, 30 tuổi, quê ở Bình Ðịnh sau khi hoàn tất thủ tục hoàn trả lại tiền cho người hảo tâm.   1. Bạn chuyền nhau xem tấm ảnh, người thanh niên khắc khổ mặt ngoài, nhưng lòng thanh thản vui! Ðương thời rách bươm tình người, việc làm của anh Hồ Kim Hậu, 30 tuổi, quê ở Bình Định, là que diêm … Đọc tiếp Sống không chỉ cần ăn, uống thôi!

Thà một lần đau!

Hình: internet   Cũng không lạ lắm, lời phát biểu của ông Nguyễn Phú Trọng: “Đến Đường Tăng đi lấy kinh cũng phải hối lộ…,” thì lập tức những người am tường nhận xét: “Giáo sư Nguyễn Phú Trọng không hiểu gì về văn học và đạo Phật.”  Công bình một chút, dù là Phật tử, không hẳn ai cũng có cái nhìn vừa tổng … Đọc tiếp Thà một lần đau!

Uyên Nguyên: Tuyên bố bỏ Ðảng, cần, nhưng chưa đủ!

1. Một hôm, Dượng gọi bố mẹ vào phòng riêng, nói nhỏ: “Các em nên tìm đường vượt biên, ở lại với chế độ này chịu không nổi đâu” … 2. Những năm đầu của thập niên 80, bố trốn trại, cả nhà lánh thân vào Sài Gòn. Suốt một thời gian dài không có hộ khẩu, phải nương nhờ chỗ này một chút, chỗ kia … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Tuyên bố bỏ Ðảng, cần, nhưng chưa đủ!

Uyên Nguyên: Xóa hiến pháp không cần đợi quốc hội bấm nút

Ảnh: Internet 1. Người ta không tin, người ta biết trước, nhưng đồng thời người ta cũng cần phải thốt ra một lời gì đó, cho đỡ ức! 2. Nhiều năm trước, mình có một người bạn, anh ta chỉ hơn mình chừng bốn tuổi. Sinh quán ở Trung Ðông, từng du học và tốt nghiệp đại học ở Pháp, rồi sau định cư, lập nghiệp ở … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Xóa hiến pháp không cần đợi quốc hội bấm nút

Nghị định tham nhũng

Hình: Internet   1. Nhà không giàu, nhưng bố mẹ tần tảo sớm hôm bày sạp dừa tươi ngoài chợ buôn bán, thu nhập đủ cho hai anh em hắn đến trường. Chỉ phải tội hắn học làm sao mà tháng nào cũng đội sổ trong lớp. Hắn bất mãn, xao lãng việc sách đèn phần vì bị liệt vào diện “con Ngụy.” Ngoài lý do ở cùng … Đọc tiếp Nghị định tham nhũng

Uyên Nguyên: Chuyện “ngoại cảm,” hay tìm con đường sống cho người đang sống

1. Vài tháng trước, có một người bạn ở Việt Nam nhờ tìm một số tư liệu liên quan về “ khả ngăn ngoại cảm,” mà đặc biệt điều này từng được công nhận và cổ súy – cổ suý mạnh mẽ nữa là đàng khác – của Nhà Nước Việt Nam(!?) Mình nghĩ ngay bạn không cần phải mất công đi tìm đâu xa, vì mọi dẫn chứng … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Chuyện “ngoại cảm,” hay tìm con đường sống cho người đang sống

Sao còn không mau, biết sợ?

  1. Hôm qua mình nằm mơ, thấy có người đi từ trên núi xuống, dẫn theo một đoàn người hơn vạn. Trong màn sương dày đặt huyền thoại, tiếng viên tướng quân rầu rầu: “Hãy thiêu đốt chúng tôi, rồi đem tro rải ra ngoài biển đảo Hoàng, Trường Sa; một chút rải lên những vùng đất mầu mỡ tài nguyên quốc gia Bauxite; và dành … Đọc tiếp Sao còn không mau, biết sợ?

Còn “dư luận viên” thì khó ăn nói cho ngay

Ghi chép báo chí, Xã hội mê cung (tập 2) gởi các bạn “dư luận viên”   Cùng một nội dung comment, bạn dùng 5 cái nicknames khác nhau để gởi cho blog: AReader, JustReader, BacHo, BackHo và BacTon… Nhìn những cái tên, và cái “đuôi” của địa chỉ email, tôi đoán ra xuất xứ, đồng thời cảm thông nỗi bức xúc của bạn vừa nêu. Có điều, ở đây cũng cần có … Đọc tiếp Còn “dư luận viên” thì khó ăn nói cho ngay