Không cứ đẹp, “mát mẻ,” là hay!

Thật ra ý tưởng quảng cáo của Vietjet chỉ là sự vay mượn, hoặc tạm cho là trùng lập với một vài hãng hàng không tư nhân trên thế giới. Ví dụ điển hình và táo bạo nhất có thể tìm thấy nhờ google search là hãng Hooters Airline, Ryanair và Nok Air. Hàng trăm tấm ảnh lưu lại trên net, không chỉ “khiêu gợi” mà … Đọc tiếp Không cứ đẹp, “mát mẻ,” là hay!

Uyên Nguyên: Mất văn hóa là mất sạch!

1. Tôi vốn dễ dãi trong việc ăn bận, nhưng một hôm cô em gái mang ra ít quần áo mới, khoe: – Ðẹp không? – Không. – Ủa, em thấy đẹp mà? – Anh không thích! Nói xong, tôi hơi ngại! Chẳng hiểu lý do gì mà bỗng dưng mình trả lời nhanh nhẩu và cộc lốc như vậy. Mà thiệt, không phải vì … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Mất văn hóa là mất sạch!

Sự “vĩ đại” tầm phào…

Hình: Mộ phần của cố tổng thống John F. Kennedy và phu nhân tại nghĩa trang Quốc Gia, Arlington   Năm ngoái nhân chuyến đi thuyết trình của giáo sư Trần Ngọc Ninh tận bên Virginia, chị Kim Ngân của Viện Việt Học sắp xếp để tôi theo cùng. Ðến nơi, việc đầu tiên tôi ghé thăm Nghĩa Trang Quốc Gia Arlington. Buổi đó đúng vào … Đọc tiếp Sự “vĩ đại” tầm phào…

Cái “dở” của facebook là…

Có một tâm lý “tự ti mặc cảm” nào không khi chúng ta loay hoay trong sự “ám thị,” rằng, “ta bị ghiền facebook?” Tôi sử dụng facebook đơn giản vì nó hệt như việc thời đại này đại đa số chúng ta lúc nào cũng phải đèo theo chiếc điện thoại di động để khi cần nói, nói cái gì cũng được, nói cho … Đọc tiếp Cái “dở” của facebook là…

Ðèn Cù, một quyển sách gây ồn ào…

Có ai ở bên nhà, thưa giùm với bác Nguyễn Văn Cường, giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quốc gia, tôi cám ơn bác! Nhờ buổi triển lãm “Cải cách ruộng đất,” gần 70 năm trước Ðảng xui khiến dân đấu tố nhau khốc liệt, thì nay Ðảng đấu tố Ðảng. Triển lãm “Cải Cách Ruộng Ðất,” trong tình hình này là cực kỳ “phản … Đọc tiếp Ðèn Cù, một quyển sách gây ồn ào…

Tư lương lãnh đạo

Tôi nhớ Cựu đại sứ Bùi Diễm nói, “Hoa Kỳ là một quốc gia nhân đạo, nhưng đồng thời đặt quyền lợi quốc gia của mình lên trên hết.” Quanh chuyện lùm xùm về món quà của bí thư thành ủy Phạm Quang Nghị tặng thượng nghị sĩ John McCain, tôi không nhìn vào ông Nghị như một nhân vật cần thiết nói đến. Hiếm, … Đọc tiếp Tư lương lãnh đạo

Thờ khúc củi khô

離相離名如不稟 Li tướng li danh như bất bẩm Lìa tướng lìa danh như chẳng nhận Thiền Tổ Lâm Tế   Thời loạn, giặc giã vây hãm biên cương, dân tình hoang man đói nghèo. Khắp nơi chùa thay phiên dựng to và đúc tượng lớn cho bá tánh ngày đêm cầu quốc thái, dân an. Một hôm, Ðệ tử chẳng quản nhọc, trèo qua mấy ngọn núi lớn, … Đọc tiếp Thờ khúc củi khô

Thua vì thằng bán độ đội nhà!

Hình minh hoạ: Giang Du Ðông   Dzô! Tiếng hò kéo dài một chập. Có khi tùy theo tình huống trận đấu mà hò reo phấn khởi lẫn thở dài ê chề. Nghe cũng vui tai! Gần 1 giờ sáng, bãi đậu xe nơi tôi làm việc trở thành một cái sân banh, một đám thanh niên bày trận thi đấu, vờn nhau, thở hùn … Đọc tiếp Thua vì thằng bán độ đội nhà!

Mùa Sen và bùn…

Một trong những bức ảnh nghệ thuật của nhiếp ảnh gia Huỳnh Ngọc Dân chụp sen, yếm và thiếu nữ, tôi rất thích tấm ảnh trên. Hôm nay nhân đọc “Văn Hóa Sen” của bạn Trà My trên facebook, có đoạn: “Việc đi chụp ảnh sen là một nét văn hóa đẹp của người Hà Nội giờ đang bị một số kẻ tâm thần làm nó méo mó … Đọc tiếp Mùa Sen và bùn…

“Chống Trung Quốc,” nói cho ngay và nói cho luôn…

nghĩ quanh chuyện “chống Trung Quốc” qua khía cạnh Ngôn Ngữ và Quyền Lực   Khi những tiêu chí ngôn ngữ bị thao túng bởi những quyền lực duy ý chí thì hậu quả sẽ là những biến dị méo mó và nhiễu loạn. – trích Nguyễn Hoàng Văn, Ngôn Ngữ và Quyền Lực Chưa nổ súng thật, chúng ta đã “nổ” vào nhau trên các diễn đàn truyền thông xã … Đọc tiếp “Chống Trung Quốc,” nói cho ngay và nói cho luôn…

Không muốn bạo động? Trước hết bạn phải nhập cuộc

Việc đất nước chúng ta đã trải qua biết bao tang tóc đau thương là chuyện lịch sử. Nhưng hậu quả của những năm nội chiến, ngoại xâm, nội chiến là một xã hội cực kỳ phân hóa. Mọi giá trị cổ truyền đã bị phá hủy, mọi trật tự cổ truyền đã chìm trong quên lãng, mà thay thế vào đó thì chưa có … Đọc tiếp Không muốn bạo động? Trước hết bạn phải nhập cuộc

Tốt nhất, gào cùng một lúc

Nhân đọc FaceBook của anh Nguyễn Hưng Quốc, nói thêm về “tiếng gào”   1. Cách đây không lâu, một nhà thơ cách mạng, yêu cầu được giấu tên, nhưng khá nổi tiếng vì từng làm những bài thơ chỉ trích chế độ, từng bị chính quyền gây khó khăn. Trong một buổi gặp gỡ tại quận Cam, ông giải bày, đại khái việc phản kháng … Đọc tiếp Tốt nhất, gào cùng một lúc

Trên đầu ba thước có thần linh

Nhân đọc “Bỏ qua thôi, gần 40 năm rồi” mà không thể bỏ, hay “Kiều bào viếng nghĩa trang nhân dân Bình An: Đối diện với sự thật, chúng tôi thấy xấu hổ” để thấy thật xấu hổ(!) Không còn ai đến thăm tượng đài, những giọt nắng cuối ngày thu vào ngọn lửa liu riu nằm rạp xuống miệng đỉnh tránh gió. Santa Ana mùa … Đọc tiếp Trên đầu ba thước có thần linh

Việt Nam: Cái đẹp chỉ có trong cổ tích!?

Hình: Cứ làm tốt việc mình thích , một mình, tranh viết chì của Thái Mỹ Phương 1. Trước đám đông dư luận đầy phẫn nộ: Tại sao một nhà văn có tên tuổi như Jean Cocteau (1889-1963)  lại kết bạn và bênh vực cho một tên ăn cắp Jean Genet (1910-1986). Câu trả lời “Tôi tôn trọng kẻ cắp viết văn hơn một nhà văn ăn cắp.” (trích “Chữ Tín” của Lê … Đọc tiếp Việt Nam: Cái đẹp chỉ có trong cổ tích!?

Dân “shock” và “sốc” dân

Ðọc báo Việt Nam, mỗi ngày đều thấy hàng trăm bản tin “shock,” trong đó không loại trừ những phát biểu của các vị lãnh đạo Nhà Nước. Mới đây, chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng lại có thêm một câu nói bất hủ: “Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai.” Người ta “shock” theo hai … Đọc tiếp Dân “shock” và “sốc” dân

Tam Thế Phật Oan!* Biết sao bây giờ?

  Bài mới trên Blog phóng viên Thiên An – “Ði chùa mất dép” – có nhiều độc giả chia sẻ. Tất nhiên chuyện mất của này không to tát lắm, nhưng cũng có thể khiến nhiều người khốn đốn. Ví như trường hợp của một bác trong phần góp ý kể lại, bác mất cả “nạng.” Tôi có nhiều người quen, trong đó có người già và … Đọc tiếp Tam Thế Phật Oan!* Biết sao bây giờ?

Uyên Nguyên: Cơ sở định nghĩa “nạn nhân chiến tranh”

“Nhiều thuyền nhân ra đi ‘vì khó khăn của đất nước, vì hoàn cảnh kinh tế của từng gia đình, vì thiếu hiểu biết đối với chế độ,’ (…) “Những người Việt Nam ra đi trước, trong và sau năm 1975 chúng ta gọi là những ‘nạn nhân của chiến tranh,’ ông nói” (trích báo Tuổi Trẻ online, 04/04/2014. Thánh Sơn này ở đâu từ … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Cơ sở định nghĩa “nạn nhân chiến tranh”