Xã hội mê cung

Hình: Chris Goldberg/Flickr Ghi chép báo chí: Trải nghiệm cuộc sống với những tháng ngày lang bạt, qua ống kính, Sherry ghi lại những hình ảnh và chia sẻ tâm tư sau khi cô đến Việt Nam. Với Sherry, Việt Nam có nhiều điều khiến bạn có thể “chết khiếp!” “Every person who comes to Vietnam is either mesmerized or scared to death. First they notice … Đọc tiếp Xã hội mê cung

Trông cậy vào ai sẽ chống, chèo?

Những cái chết tự nguyện từ trong sâu thẳm, đều hàm chứa ý nghĩa thiết cốt nhất của nhân sinh, phản ánh rõ thực trạng xã hội. – Thích Ðức Nhuận 1. Sáng nay, trong lúc quay hình bản tin tivi cho ký giả Hà Giang, tôi có nghe thêm một vụ tự thiêu của đồng bào Việt Nam trước trụ sở chính quyền. Bản tin … Đọc tiếp Trông cậy vào ai sẽ chống, chèo?

Cách gì thì dân cũng khốn đốn!

Featured image: by  Ðình Nguyên   Ghi chép báo chí: Khoảng hai tháng trước, Kao Nguyên có gởi cho một bài phóng sự về đời sống của dân mình ở Biển Hồ, Campuchia. Ðọc qua vẫn biết là như vậy, vì lâu nay đã có rất nhiều người kể, hầu hết tả chung chung cảnh màn trời, chiếu nổi lênh đênh, lam lũ của người dân Việt Nam sinh sống nơi vùng sông … Đọc tiếp Cách gì thì dân cũng khốn đốn!

Mất nước cách nào thì cũng đau!

Nước bốn ngàn năm vẫn trẻ con. (Tản Ðà)   Vừng trăng trên trời thì cũng chỉ là vừng trăng duy nhất đó thôi. Nhưng tại sao có người kết tội “trăng già độc địa làm sao,”[1] lại có người ngợi ca “trăng mới là trăng của Rạng Ngời.”[2] Lại vì trăng mà Lý Bạch chết đuối. Trăng chỉ là trăng một vừng ấy thôi, … Đọc tiếp Mất nước cách nào thì cũng đau!

Tẩy chay cái ác!

  Orchid Lâm Quỳnh cưng chó như cưng em bé. Anh Chị Phan Huy Ðạt nuôi một chú chó con cũng cưng hết mực, thỉnh thoảng dẫn vào tòa soạn. Chú hiền lành, không sủa bậy, thích chạy quanh như chốn không người, và nhảy cẫng mỗi khi được anh chị em ở đây cho ăn bánh. Nhưng có một hôm, chú Nguyễn Tuyển nói đùa: “May mà chú mày … Đọc tiếp Tẩy chay cái ác!

Tiền thân tôi, vượn hú vang rừng…

Nhân đọc: “Người Của Rừng,” (của Đoàn Nam Sinh)  Tượng bên hiên vườn, quay lưng hứng nắng. Tiền thân tôi là vượn hú vang rừng. Thành thị giờ này hoang vu quá! Tháng Bảy, 2013   ÐOÀN NAM SINH: Thật xé lòng khi câu chuyện về anh còn bi thảm hơn cả hai cha con người H’Rê. Nhưng tôi thắp một nén trầm hương, để xin anh cho tôi … Đọc tiếp Tiền thân tôi, vượn hú vang rừng…

Y Pháp bất y nhân

Một vài ngày sau, những tấm ảnh đã được gỡ xuống. Dù sao cũng đã nói lên được phần nào thiện chí của những người chủ trương trang web Phật giáo. Nhưng những người đứng đàng sau những loại hình sinh hoạt xông xáo nhằm “đem đời vào đạo,” hẳn nhiên đều biết rất rõ đó không phải là sự cố do vô tình, mà … Đọc tiếp Y Pháp bất y nhân

Thoái Ðảng, quá trình tất yếu của sự đào thải

Chân dung Nhà văn Trần Độ, (Tranh sơn dầu của Họa sĩ Bá Việt) Sổ tay ghi chép báo chí: Những ngày gần đây, người ta thường xuyên nhắc lại hình ảnh của một vị tướng, và vì vậy, những gì liên hệ đến Ông, dễ khiến người khác liên tưởng đến những sinh hoạt thuần chính trị. Một vài ngày trước, độc giả của blog … Đọc tiếp Thoái Ðảng, quá trình tất yếu của sự đào thải

ghê sợ hơn là thứ ứ đọng không chảy*

Lời dẫn: Mỗi lời ấy viết ra, không chỉ là thơ, làm thú tiêu dao với trời với đất. Mỗi lời ấy là tiếng thì thầm của đất Mẹ, nứt nẻ, chực ngày vỡ, òa. Oà lên tiếng cười lẫn tiếng khóc, mừng, tủi! Những dòng kênh oằn oại hình chữ S, đen đủi như bao phận người đen đủi. Tuổi thơ cùng những giấc … Đọc tiếp ghê sợ hơn là thứ ứ đọng không chảy*

Chuyện rất thường và, rất thương tâm! (Kỳ 3): Số nào thay nổi phận người?*

Lời thưa: Lâu rồi, xém đã quên mất trong blog của mình có mở mục này – “Chuyện rất thường và, rất thương tâm” – nhằm ghi lại những mẩu chuyện của bằng hữu đó đây, kể về cảnh sống quê nhà, của một tầng lớp hầu như đã bị bật gốc ra ngoài xã hội, nhưng “tôi vẫn cố bám lấy đất nước tôi.”  Những mẩu chuyện, bài … Đọc tiếp Chuyện rất thường và, rất thương tâm! (Kỳ 3): Số nào thay nổi phận người?*

Việt Nam gì cũng “on sale!” Chỉ có nhân quyền đắt giá!

Bạn gởi tin qua facebook, cho hay ở Singapore người ta “khuyến mãi” dịch vụ “gái Việt” rầm rộ và “siêu hạ giá,” nói theo ngôn ngữ thời thượng xã hội chủ nghĩa Việt Nam bây giờ! Ở Sin, người ta treo đầy những bảng hiệu. Bạn có thể đọc những dòng chữ tiếng Anh đại loại như thế này: Vietnamese Girls Virginity For Sales In … Đọc tiếp Việt Nam gì cũng “on sale!” Chỉ có nhân quyền đắt giá!

Ðảng đốn hết rường cột quốc gia!?

“Việc làm của mình là muốn bảo vệ đất nước, và tỏ thái độ bất mãn đối với cơ quan có thẩm quyền về thái độ của họ đối với hiện tình đất nước và đàn áp nhân dân.” – Phương Uyên Kết quả phiên tòa xử “tội yêu nước – chống đảng” đối với hai sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Ðinh Nguyên Kha cho … Đọc tiếp Ðảng đốn hết rường cột quốc gia!?

38 năm, còn nhắc hoài chiến tranh!

 Hình: NghCrr’s Facebook 1. Bạn đi xa về, tôi hỏi: “Có vui không?” Anh trả lời: “Vui có, buồn có!” Ừ, câu hỏi chiếu lệ dành cho bạn, một bận đi xa về thăm nhà ở bên kia nửa vòng quả đất. Quê hương sau những ngày “giải phóng” vẫn bừng bừng màu cờ đỏ bủa giăng khắp phố phường, tim người phập phồng trên ngọn … Đọc tiếp 38 năm, còn nhắc hoài chiến tranh!

Ngày sẽ Vang Vang Tình Việt Nam

  Viết cho Nam Trân, Hannah, Thái Hoàng, James và anh Lại Tôn Dũng… 1. Một thời, chúng ta chỉ còn nghe quanh đây dậy vang tiếng hô hoán đả đảo. Không gian im bặt tiếng thơ và nhạc. Có chăng, những dòng nhạc tình ướt mướt, thu rút vào trong những không gian lặng, tối, hay chói lòa sân khấu đèn màu và những vũ điệu … Đọc tiếp Ngày sẽ Vang Vang Tình Việt Nam

Trách nhiệm với ngôn từ

Ghi chép báo chí: Tinh thần trách nhiệm vì và đối với ngôn từ là một nhiệm vụ mà ngay trong bản chất đã có tính đạo đức — Vaclav Havel   1. Ngày 15 tháng Mười, 1989, cố tổng thống Tiệp là ông Vaclav Havel, trong buổi nhận giải Friedenprus des Deutschen Buchandels – Giải thưởng Hòa Bình của Hiệp Hội Phát Hành Sách … Đọc tiếp Trách nhiệm với ngôn từ

Khi yêu, đâu cần định nghĩa

Tình nhân, tượng ở nhà họa sĩ Rừng   1. Hôm nay ngày ‘Tình Nhân,’ bàn đến chủ đề tình yêu với kinh nghiệm bản thân, chỉ khiến bạn đọc biết mình dại. Mà đố, mấy ai không từng dại, hoặc sẽ dại, dại nhiều lần, vì yêu! Mà thiệt, dự báo của Mẹ, ‘từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người;’ Mi, chết vì dại gái! Nên tôi … Đọc tiếp Khi yêu, đâu cần định nghĩa

Bầu ơi, ai khóc niềm đau của Bí!?

Ảnh của Bằng, trong bộ ảnh ‘gây xôn xao dư luận bởi cái nhìn gai góc và thực tế về cảnh ngộ của những bạn trẻ đồng tính Việt Nam’   Ở đây, tôi không nghĩ cần thiết nêu ra việc ‘chống’ hoặc là ‘đồng tình.’ Càng không có điều gì để gọi là ‘thắng’ hoặc ‘thua.’ Vạn bất đắc dĩ chúng ta đưa nhau ra một tòa … Đọc tiếp Bầu ơi, ai khóc niềm đau của Bí!?

Uyên Nguyên: Việt Nam 2013: Rắn có hóa rồng!?

Bình luận gia Vương Hữu Bột, tức Ngô Nhân Dụng (Hình: Uyên Nguyên) Ghi chép báo chí: Ðọc báo, thỉnh thoảng và nhất là năm nay, năm Rắn (Quý Tỵ,) thấy nhiều vị lãnh đạo nhà nước vẫn tung hứng, chúc nhau ‘Năm Rắn, Việt Nam sẽ hóa Rồng!’ Năm 2001, một tuyển tập gồm 28 tiểu luận kinh tế của 24 chuyên gia, tựa ‘Ðánh … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Việt Nam 2013: Rắn có hóa rồng!?